Em đang hí hoáy thu dọn mấy cái đồ trang điểm của em, em nói:
- Thôi, ngủ sớm mai còn thức sớm nữa. Mai 4h30 là ba chạy xe qua rồi.
Tôi cười cười không nói nữa, tôi nằm xuống ôm ngang eo em. Em vẫn đang soạn đồ nhưng vẫn để yên cho tôi ôm. Nhưng mà ôm không thì nó lại đâm ra chán nên sờ mó linh tinh chút. Chứ nhìn em mặc mỗi cái sịp như thế, thế cha con thằng nào chịu nổi chứ, đưa cái cặp đùi dài tít tắp trước mắt. Tôi nhìn cái thân hình bé nhỏ này của em mãi không chán, tôi sẽ không để cho bất cứ ai đụng chạm vào cái thân hình bé nhỏ đáng yêu này. Vì sao ư? Vì nó là của riêng tôi rồi, chỉ mình tôi thôi. Em thu dọn đồ cuối cùng cũng xong, em ngồi ngắm lại mọi thứ, hình như đã xong xuôi, em thở hắt ra như vừa trút được gánh nặng ý. Chợt em bấu tay tôi, vì đang đặt ngay chỗ hiểm.
Em lườm lườm tôi, rồi em cười đầy tinh nghịch, em nói nhỏ rất nhỏ:
- Thả em ra, cho em đi vệ sinh cái. Hồi ướt ra ga niệm bây giờ.
Em cười tinh nghịch, tôi buông em ra. Em đứng thẳng người dậy vươn vai, em đi vào WC, tôi nhìn theo em. Tôi chợt nghĩ "mới ngày nào em đồ đạc lỉnh khỉnh sang ở nhờ nhà tôi 3 tháng, nhìn em lúc đó ngố lắm, rồi biết bao chuyện xảy ra giờ em đã ở lì bên tôi như hình với bóng vậy." Tôi thầm cảm ơn ông trời đã ban cho tôi hai người con gái, tuy không hoàn hảo về mọi mặt, nhưng đối với tôi hay cô ấy là không thể thay thế trong tim tôi. Linh đi ra làm cắt ngang dòng suy nghĩ của tôi, em tắt đèn sáng, bật đèn ngủ lên. Em nhẹ nhàng như con mèo, chui vào mền nằm rúc vào người tôi. Em dụi dụi vào lồng ngực tôi em khẽ nói:
- Mai em đi rồi, anh có...mu...ố...n không?
Nói xong cô nàng như ngại kéo mền trùm đầu lại luôn, tôi cười cười:
- Mai thức nổi không mà đòi.
Em gật gật đầu, em cười khúc khích:
- Kệ, mai lên xe ngủ tiếp.
Tôi bật dậy tung cái mền ra, em nằm đó nhìn tôi, đôi mắt long lanh sáng ngời, màu vàng vàng của ánh đèn ngủ soi lên người em, em nằm đó thật nóng bỏng, thật quyến rũ. Tôi không bỏ sót chi tiết nào, tôi khẽ hôn lên môi em và sau đó......
Tiếng máy điều hòa chạy ro ro, em nằm đó, một thân hình bé bỏng đáng yêu, nhìn em ngủ sao hiền thế, bình yên thế. Mà cũng phải, Linh vốn rất hiền, rất vô tư mà. Tôi cúi xuống hôn lên trán em lần nữa, rồi tôi bước ra khỏi giường. Đi xuống nhà soi cửa nẻo, vào tủ lạnh mở lấy lon 7up, một vị thức uống tôi thích, nhưng rất hại bao tử khi uống ban đêm. Nhưng thôi kệ, một bữa chắc không sao, đi lên phòng. Bước ra ngoài ban công, gió lạnh thổi vào người chợt tôi rùng mình. Bật lửa châm điếu thuốc, rít một hơi thật sâu rồi nhả ra làn khói trắng mờ ảo.
"Thế là mai em đi rồi, Linh, anh sẽ nhớ em lắm"
Cầm điện thoại nhắn tin cho Nghi, giờ này con gấu trúc của tôi chắc cuộn tròn trong chăn mà ngủ rồi, vì lúc 23h tôi điện thoại nói chuyện mà cằn nhằn nói tôi phá giấc ngủ. Thế là để cho Nghi ngủ, tôi soạn tin nhắn gửi cho Nghi "giờ chắc em ngủ rồi nhỉ, có mơ thấy anh không? Anh ở trong mơ đợi em mãi mà không thấy nên out dream nhắn tin cho em nè. Mai em sang anh nhé, sáng mai anh cúp học hehe".