Kiến trúc nhà chị Vi cũng không quá bắt mắt, nhưng nhìn ở đâu cũng có rèm, phòng nào cũng có tấm kính rõ là to, làm cho căn nhà này, như một không gian chiều sâu, rộng đến nỗi không thấy điểm dừng...
Chị Vi mở sinh nhật trên phòng trống tầng trệt, do nó rộng và gần sân thượng. Cũng không ảnh hưởng tới gia đình chị đang ăn uống dưới nhà. Vừa bước vào phòng, thì tôi gặp khá nhiều anh chị lớp 12 ở đó rồi, họ thấy tôi và Lam vào thì cười ồ lên, rồi rì rầm gì đó.
- Hai em ngồi bên này, đợi chị một chút xíu thôi.
- Một xíu của chị thì em hiểu rồi mà. - Lam cười hì. Chị vi gõ đầu Lam rồi đi xuống nhà.
Tôi ngồi đó, nhưng tư nhiên lại muốn ra ngoài sân thượng, ( một khoảng sân rộng, ở tầng trên cùng... )
- Trong này toàn người anh không quen. Ra ngoài kia đi.
- Ừm... !
Lam đứng dậy, cùng tôi ra ngoài khoảng sân kia, phía trong phòng vẫn ồn ào như thế, họ cũng không bận tâm chúng tôi là ai.
- Anh biết rồi, có anh ở đây rồi mà em gái. - Tự nhiên tôi nói như vậy!
- Sao hả anh?
- Là chị đó đúng không?
- Ừm...
- Vậy ....
- Chút nữa anh ý sẽ tới.
- Mạnh mẽ lên nhé!
- Lâu rồi, em không gặp anh ý đấy. - Lam cười.
- Tốt rồi... - Tôi cũng cười!
- Có anh ở đây rồi mà. - Lam bất chợt lên tiếng... !
Cái không gian trước mắt, nhìn từ lầu 5 xuống... trời đầu xuân lúc 7 giờ đã rất tối rồi, ánh đèn đường vẫn vàng vọt như vậy... vẫn những dòng xe đủ màu sắc lướt qua nhau.
- Em đọc thử đi, anh mới đọc được một vài trang nhưng oải quá, đọc rồi kể cho anh nghe. - Tôi đưa Lam cuốn sách mà Quỳnh muốn tôi đọc.
- Của anh à?
- Không, đồ anh mượn, đọc xong thì trả anh. - Tôi cười cười khốn nạn.
- Nhưng tản văn thì em kể cho anh thế nào được. - Lam nheo mắt.
- Anh quên mất... hì.
Một lúc thì chị Vi gọi hai đứa vào...
Tự nhiên Lam nắm chặt tay tôi hơn, cũng cố gắng nấp sau lưng tôi.... Tôi mỉm cười...
Phải thôi... anh ấy, điều làm em rụt rè như vậy, đang tay trong tay người chị của em mà.
- Lam, lâu lắm không gặp em. - Anh ý lên tiếng.
- Đó, bạn trai con bé kìa. - Chị Vi ùa theo.
- Đâu có chị... - Lam níu ríu. Cô ấy cũng không bận tâm anh ta nữa.
- Chào em! Rất vui khi gặp em. Mà nhìn em quen quen. - Anh ta bắt tay tôi, tôi vẫn lịch sự.
- Chắc tại cùng trường nên có lúc gặp qua nhau thôi mà anh.
- Chắc vậy, anh tên Dương.
- Em tên K.