Logo
Trang chủ

Chương 26

Đọc to

Tối, nhà sang ngoại hết, lại xuống phòng khách mở karaoke và hát, hét lên 1 mình. Trống rỗng kỳ lạ. Cứ hát và gào lên theo điệu nhạc, chẳng quan tâm nó làm ồn đến ai, hàng xóm, người đi đường, hay có khó nghe đến như thế nào. Đóng kín cửa phòng lại, tắt hết đèn, còn cái màn hình sáng lên những dòng câu hát, cái loa vang lên những giai điệu khiến cảm xúc tôi tụt xuống nhiều hơn... lại những bài nhạc buồn.

Điện thoại trên bàn sáng lên, ngừng hát và mở ra.

- Nhật ký của tớ sao rồi?

Đưa tay đặt lên chán, rồi nhẹ nhàng trả lời.

- Cậu có thật sự cần đến nó?
- Thế tớ mới liên lạc với cậu chứ ^^!
- Cậu chuyển trường rồi mà.
- Con Hương nó đùa cậu đấy, tớ có chuyển đi đâu đâu.
- Thế bao giờ cậu lấy lại Nhật ký?
- Ờm, Chiều mai nhé?
- Địa điểm, thời gian?
- Hết tiết 4, sân sau trường, sau lớp cậu ý!
- Ừm, nhớ đúng hẹn đấy.
- Cậu ngủ ngon ^^!
- Cậu cũng vậy! - Tôi gửi dòng tin nhắn cuối của ngày hôm đấy!

Sau đó là một giấc ngủ thật say, hướng về một ngày mai.
Chợt nhận ra, là cái số máy từng nhắn cho tôi lúc 2 giờ sáng ngày hôm đó.

Đề xuất Voz: Vẽ em bằng màu nổi nhớ
BÌNH LUẬN