Logo
Trang chủ

Chương 45

Đọc to

Buổi tối, trời lạnh quá, cũng chẳng muốn đi dạo đâu đó cho khuây khỏa, cứ nằm co ro trên giường, sau bữa tối ảm đạm quá thể.

Lôi vài quyển truyện cũ kỹ tôi từng quăng quật khắp nơi trong phòng sau cái lần tan vỡ kia.
Tự nhiên lại nghĩ về cái hình ảnh người mình yêu ôm hôn đứa khác, mà miệng vẫn nói yêu mình, tự nhiên nhớ đến cái vẻ ngoài ngây thơ, đáng yêu, cùng hàng vạn những cử chỉ quan tâm tôi ngày ấy, mà tôi lại cảm thấy lạnh hơn cả cái thời tiết hiện giờ.

Thở dài, quăng cuốn truyện lần nữa, khẽ nhắm mắt, cảm nhận.
Điện thoại rung lên, tin nhắn.
Lật tấm chăn xem chiếc điện thoại của tôi đang lạc ở nơi đâu trên giường, rồi mở khóa.

- SunShine! :')
- Thôi dùng cái từ ngữ kinh tởm ấy đi! - Tôi trả lời tin nhắn, không ai khác, đó là Quỳnh.
- Tớ bảo tớ sẽ gọi cậu như vậy mà.
- Cậu vẫn còn cay cú tớ cái vụ vẽ mặt trời lên nhật ký của cậu à?
- Hẳn rồi đấy, tớ rất rất cay cú.
- Trẻ con.
- :')) SunShine.
- Thôi nào, tớ đấm đấy! - Tôi trở mình lại, rồi nằm sấp xuống giường, bắt đầu biết nói đùa.
- Cậu dám.
- Ờ ờ, không dám, thế tự nhiên có chuyện gì cần đến tớ à? - Tôi chẳng ngần ngần mà nhắn câu đấy.
- Có, tờ nhờ cậu vài tiếng đấy!
- Chuyện gì?
- Nhắn tin với tớ. ^^, nghe tớ nói linh tinh.
- Tớ cần được trả lương.
- Mai tớ sẽ mang cho cậu uống thử chút trà đào mà tớ pha. :') ngon cực.
- Vậy thì tớ sẽ tốt bụng, nói chuyện với cậu. - Tôi cười.

Hai đứa, có lẽ là nằm cuộn tròn trong tấm chăn mà nhắn tin với nhau, lâu rồi tôi mới nói chuyện với một đứa con gái quá 10 tin nhắn.
Cái ý nghĩ về niềm tin và con gái chợt biến mất với tôi, trong thời gian đấy!
Đầu óc thư giãn và thật sự thoải mái.

Đề xuất Tiên Hiệp: Từ Con Gián Bắt Đầu Tu Tiên, Ta Trở Thành Trùng Tổ
BÌNH LUẬN