Tôi tự kỷ như vậy, mà lại có đứa tự kỷ bên cạnh...
Cậu nổi bật quá, tớ làm sao có thể ở cạnh cậu được... tránh xa tớ ra.
- Cậu...
Tôi ngắt lời.
- Để tớ một mình đi, cậu đi đâu kệ cậu.
- Cậu làm sao vậy, ăn nói lạ thế, không giống chút nào. - Hơi cúi đầu.
- Là tớ đấy!
- Ừm, dù cậu thế nào, tớ vẫn sẽ ủng hộ! - Tự nhiên Lam bật cười, rồi lặng lẽ rời khỏi nơi tôi đứng, bóng dáng ấy bỏ lại lời nói cuối cùng, rồi từ tốn trở về lớp học.
Tôi còn đứng đó, nhưng không còn nhìn theo nữa... !
------------------
Vài tuần sau, bọn bạn tôi thân trở lại, tôi cũng nói chuyện với Huân nhiều hơn, chúng tôi không hề đả động lại mọi thứ, cứ như là, chúng chưa diễn ra, và nhân vật Quỳnh chưa hề tồn tại trong cuộc sống hai đứa... Vài ngày nữa, là sinh nhật tôi...
Ngày 25 -1.
Tiết học thứ 4 ngày hôm đó vừa tan, cả nhóm bạn choàng vai nhau chậm chãi đi xuống cantin, giờ thì tôi bất cần thật sự rồi, cũng tự nhận luôn, giới tính thật của mình là thích con trai cho nó lành, tất nhiên ai cũng đều cho đó là đùa, tôi cũng vậy. Khó tin làm sao chứ.
- Sao rồi, hai đứa mày dạo này không thấy gặp nhau, tan rồi à. - Thằng Chính tự nhiên hỏi tôi.
- Ai vậy? - Mặt tôi ngơ ngác nhìn chúng nó, thằng Huân thì nhăn mặt rồi không quan tâm lắm.
- Đấy, Con Quỳnh ý.
- Ừm, tao nói chia tay rồi, tao thích con trai mà. - Tôi cười hềnh hệch.
- Mẹ thằng bệnh...
Nét buồn trên gương mặt tôi, cả Huân nữa....
Tan học, tôi vẫn một mình, trên con đường về quen thuộc, đạp thật chậm, nhìn ngắn mọi thứ, đơn giản thôi, cảm nhận và thêm yêu cuộc sống của mình... Chẳng nên cứ mệt mỏi mà gồng gánh mọi thứ nữa...
Từ xa, cái hình dáng ấy vẫn làm tim tôi bối rối, càng quặn thắt hơn khi người đi cạnh cô ấy là chàng trai lần trước tôi bắt gặp... ừ, nó là Cường đây mà...
Tôi lướt qua Quỳnh, cùng mối tình đầu của cô ấy! hai người thật đẹp đôi, đang nắm tay nhau bước ra bến xe bus gần đó...
Tôi không nhận ra được điều gì đó kỳ lạ trên nét mặt cố ấy khi tôi ngang qua, tôi hệt như gió vậy...
Phải rồi, như lúc trước thôi, chúng ta còn không biết gì về nhau nữa mà!
"Tôi đã cố gắng lừa dối, nhưng trái tim tôi biết điều đó, để trở nên mạnh mẽ.
Tôi cố gắng bước đến..."