Logo
Trang chủ

Chương 84

Đọc to

Mới đầu kì hai, nên không có quá nhiều bài vở, và cũng sắp tết rồi nữa, nên tinh thần học tập của chúng tôi có phần xuống dốc. Theo bộ giáo dục thì hết sinh nhật tôi, ngày 30-1, học sinh mới được nghĩ lễ, năm nào cũng vậy, cái ngày tôi sinh ra, cũng sát vài ngày với tết Nguyên Đán.

Đang ngồi gục xuống bàn ngủ một giấc nhỏ, thì bị thằng Nam cốc đầu lôi dậy.

- Sắp sinh nhật mày rồi, làm gì không?
- Ờm, không!
- Sao thế?
- Không thích. Mày im nhé, đừng hé ngày sinh của tao cho đứa nào cả, túi tiền của tao không hợp với cantin đâu. - Tôi giơ nắm dọa thằng Nam. Nó ừ ừ rồi thôi.

Haiz, thở dài nhìn cơn gió cứ nô đùa với đám lá khô ngoài cửa sổ, cứ nhắc đến ngày sinh nhật mà tôi lại buồn rũ rượi như vậy!

Tự nhiên lại nhắc đến sinh nhật làm gì chứ, đáng sợ thật.
Điện thoại rung lên trong hộc bàn, thằng Nam quay sang lay lay người tôi, trong khi thể xác và tâm chí tôi thì bất động.

- Điện thoại.
- Ờ ờ... - Tôi ngó ngăn bàn, rồi mở tin nhắn ra.
Từ Worthless...
- Tớ đang ở hội sách này, có nhiều quyển hay lắm, tớ sẽ tặng cậu 1 quyển vào sinh nhật. ^^

Hờ... Cô bạn gái cũ của tôi lại nhớ đến ngày sinh của tôi vậy ư, biết tôi không vui khi nhắc đến ngày sinh, vậy mà còn cố gắng chọc tức đây mà.

- Ừm. - Tôi trả lời.

Không có tin nhắn nào nữa...

Cả ngày hôm đấy, toàn những tiết học được giáo viên cho chơi tự do, bọn bạn thì cứ ríu rít xem tết này sẽ làm gì, đi đâu, bao nhiêu lì xì, hoặc là lớp ta nên đi chơi, thăm thầy cô.... Tôi thì, kệ chúng mày thích làm gì thì làm, cứ ngủ cho qua ngày.

Ngày sinh nhật tôi, 30 - 1.

Mới 00h giờ đêm mà đã có hàng loạt tin nhắn từ lũ bạn cấp 2 gửi đến... Có lẽ đó là điều tuyệt vời duy nhất mà tôi mong ngóng từ ngày mình sinh ra...
Từ Nam...

"Sinh nhật của người khác thì ai là người chúc đầu tiên tao không quan tâm nhưng riêng sinh nhật của mày thì nhất định phải là tao. Không phải dài dòng gì cả chỉ là 1 câu ngắn gọn thui đó là:" CHÚC MỪNG SINH NHẬT MÀY THẰNG CỜ HÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓÓ- BẠN TAO"
(17 chữ ó biểu tượng cho cái tuổi 17 của tôi)"

Từ một vài đứa hẳn thân khác...

"Chúc mày sinh nhật vui vẻ nhé, chúc sinh nhật vui vẻ, không biết nói gì ngoài câu chúc mừng sinh nhật, à mà có dịp nào để gặp mặt cùng nói chuyện đê, hì hì, CHÚC MỪNG SINH NHẬT, chúc mọi điều tốt đẹp đến với mày!!!!!!!!!!!!!"

Cứ như lâng lâng khó tả, cơ mà, cứ làm như đứa đã ngủ rồi, tôi không trả lời một ai cả...

Cả đêm ấy, tôi thức rất khuya, người cứ giữ khư khư cái điện thoại, vị sợ chỉ ngủ, nhắm mắt lại sẽ không thể đọc được những tin nhắn mới đến...
Đêm hôm ấy, có 4 người đã nhắn tin chúc mừng tôi!

Sáng... Vươn vai tỉnh giấc, thứ đầu tiên tôi làm là mở máy điện thoại, xem tin nhắn.

Không một ai cả... Màn hình màu xanh vẫn hiu hắt như vậy.
Thở dài rồi cười nhạt, tự mình khuyên mình lạc quan lên, phấn chấn đi xuống dưới nhà.

Không một ai cả... Bố mẹ đi làm hết cả... Dù sao thì, họ cũng không để tâm tới ngày này đâu.

Tôi đứng trước giương trong nhà tắm, mắt hơi cay cay, nhưng mà, liền lấy khăn mặt lau luôn những giọt nước mắt vớ vẩn đó, xong lấy hai tay vỗ mạnh vào mặt.

Tôi cần tỉnh táo.

Chiều... tới lớp, không khí chẳng thay đổi gì lắm, tôi đã che dấu cái ngày mình sinh ra với cả cái thế giới này, không đúng lắm, là cái thế giới mà có tôi hay không? cũng không cần thiết cho lắm.

Hành động thường ngày, gục mặt xuống bàn mà ngủ. Tôi chỉ nằm trên mặt bàn mà cười buồn một mình, cái ngày ảm đạm này, trôi qua nhanh đi nào.
- K, có người gặp kìa. - Lớp trưởng từ bàn đầu gọi vọng xuống, tôi vờ ngẩng đầu lên rồi dụi dụi con mắt.
- Ai...
- Nhìn ra cửa đi. - Nó hất hàm sang bên tay trái.
- .... !

Tôi bước thật chậm ra ngoài cửa lớp, ngó nghiêng xung quanh, rồi giật mình vì bị Quỳnh hù một cái.
Tôi không thể cười nổi.

- Chúc mừng sinh nhật cậu!

Chìa túi quà ra trước mặt tôi.
Đã từ rất lâu rồi, tôi mới nhận được một món quà từ người khác, vào cái ngày sinh của mình!

Đề xuất Voz: Lên Núi Cấm Săn Rắn Hổ Mây - William
BÌNH LUẬN