**Review 20/10/2015**
Buổi sáng như mọi ngày, tôi nheo mắt đón ánh nắng mặt trời lúc 8h. Tỉnh dậy rồi phải lò dò VSCN cho tỉnh táo.
"Anh giờ mấy giờ dậy hả?" Linh nheo mắt nhìn.
"Ờ hìhì." Tôi gãi đầu rồi nhìn cô người yêu bé nhỏ của mình. Linh diện cho mình một bộ váy hồng chấm bi. Ở phía dưới váy có một lớp nếp gấp làm tăng thêm nét đẹp của váy lẫn người.
"Anh nhìn gì đấy?" Thấy tôi nhìn chằm chằm, nhỏ liền nhíu mày hỏi.
"À thì anh thấy cái váy đẹp... Hề hề!" Tôi cười nhăn nhở.
"Ái đau... anh xin... chừa. Xin chừa."
"Mới sáng ra muốn trêu nhau hả? Xuống ăn cơm đi." Linh nhéo tôi một cái thật đau vào hông.
"Vợ iuuu, nấu cho chồng đi." Tôi cầm tay Linh đưa đi đưa lại vẻ nũng nịu như con nít đòi quà á.
"Ai là vợ ông!" Má nhỏ đỏ hồng rồi cũng vào bếp làm tôi cái trứng ốp la.
Tôi cũng rón rén đi phía sau rồi vòng tay ôm Linh từ sau lưng.
"Tránh ra để em làm mà!"
"Không!"
"Thế muốn ăn không đây?" Linh lườm nhìn đáng iu không tả nổi.
"Chụt." Tôi ôm một lúc rồi đặt lên má của thiên thần ấy một nụ hôn chào buổi sáng.
Tôi và Linh cũng yêu nhau 3 năm rồi. 3 năm trôi qua cùng với hạnh phúc, niềm vui, đôi lúc cũng giận hờn tưởng chừng chia tay. Nhưng dù có thế nào đi nữa, trong những lần ghen tuông, giận hờn đi nữa, nếu không ai chịu nhận lỗi thì người đầu tiên nhận sai chính là tôi.
Nhiều người cũng phải GATO với tôi vì có cô người yêu vừa giỏi vừa đáng iu như vậy thì làm sao tôi lại để mất được chứ. Tôi và Linh chắc hẳn có 1 sợi dây liên kết nào đó mà ông trời muốn ban tặng cho tôi.
Có đôi lúc tôi hỏi nhỏ rằng:
"Linh, tại sao có nhiều người con trai vừa đẹp trai vừa giàu em lại không chọn mà lại chọn thằng như anh?"
Đề xuất Tiên Hiệp: Vĩnh Hằng Chi Môn
Nang2007
Trả lời7 tháng trước
Tiếp đi