Tôi tên Hoàng, năm nay 27 tuổi, đang sống và làm việc ở Hà Nội, công việc cũng ổn định lâu rồi. Gia cảnh nhà tôi thì... nếu bạn nào chưa thấm câu "lên voi xuống chó" thế nào thì có thể vận vào nhà tôi :smile:. Thời đất nước mới bắt đầu thời kỳ đổi mới, theo tôi được nghe kể lại chính xác là sau khi tôi sinh được một năm thì bố mẹ bắt đầu buôn thuốc lá. Các bạn hình dung thời điểm đó các mặt hàng đánh ở cửa khẩu, biên giới về rất nhiều hàng lậu, hàng trôi nổi (nhưng mà rất tốt nhé) vì thời đó cơ chế quản lý hải quan còn mỏng. Mỗi chuyến đi đánh hàng về đổ buôn ở mạn xuôi đi các tỉnh rất lãi nhưng điều quan trọng là phải có nhà xe. Mà nhà tôi lại có người quen làm mảng này nên lúc ấy tận dụng được rất nhiều. Trong ký ức của tôi những năm 91, 92 khi bắt đầu biết nhận thức và ghi nhớ thì dấu ấn để lại trong tôi là khi ấy nhà tôi rất sung túc, có thể nói là một trong nhiều nhà buôn khá giả ở tỉnh.
Đến thời kỳ 94 khi mẹ tôi sinh em gái, làm ăn bắt đầu khó khăn hơn vì hải quan bắt đầu làm gắt. Nhưng hạn lớn năm đó là nhà tôi bị dính vố lừa lớn vì chơi hụi. Mất rất nhiều tiền, lại thêm bị cô chú đằng nội nhẫn tâm chiếm đoạt nhà đất trên Hà Nội (thời xưa không có hộ khẩu Hà Nội thì mua nhà phải nhờ đứng tên) đã đẩy nhà tôi vào cảnh gần như kiệt vốn làm ăn. Tất nhiên là chưa đến mức trắng tay, cộng với các mối làm ăn cũ nên bố mẹ tôi cũng không quá chật vật để vực dậy. Bố mẹ tôi không buôn thuốc lá nữa mà chuyển qua buôn gạch rồi buôn vải vóc. Làm ăn mặc dù không mạnh bạo như trước nhưng cũng đủ để nhà tôi dư giả và có phần khá hơn so với mặt bằng mức sống khi ấy. 5-10 nghìn mấy năm 95, 96 vẫn còn to lắm (10 nghìn hình như còn mua được cả con ngựa gỗ sơn vàng cho em tôi đung đưa cơ mà :smile:), vậy mà hầu như ngày nào tôi cũng được cho tiền như một thói quen. Cuộc sống sung túc, no đủ, được chiều chuộng quen từ bé nên tất nhiên tôi không phải làm lụng gì nhiều, đồng nghĩa cũng chẳng biết làm cái gì vì trong nhà lúc nào cũng có mẹ và người giúp việc lo hết rồi. Em gái tôi thì lại trái tính khác hẳn, không những ngoan mà còn chăm chỉ, càng lớn càng biết càu nhàu tôi nhiều hơn nhưng hai anh em quý nhau và tình cảm lắm :smile:.
Cuộc sống êm đềm trôi qua bên tôi đến năm 2 đại học thì biến cố lớn lần 2 xảy ra và lần này nó đánh gục gia đình tôi hoàn toàn. Bố tôi đổi nết có con với bồ nhí bên ngoài, gia đình tôi ly tán vì hai anh em quyết định ở với mẹ. Mẹ do cú sốc mà bị tai nạn một chân không đi lại được bình thường, lại thêm mâu thuẫn với đằng nội sau ly hôn và phân chia tài sản nên tôi - một thằng vốn hiền tính - đã có lần vác dao rượt 2 thằng anh họ vì chúng nó chửi láo mẹ tôi. Cuộc sống sau thời điểm ấy bắt đầu khó khăn hơn với 3 mẹ con tôi vì mẹ tôi luôn nhẫn nhịn chấp nhận mọi phần thiệt. Bản thân tôi lúc ấy nhìn thấy mẹ, em gái và thực tại trước mắt cũng đã phải từng bước học cách chấp nhận, thay đổi để thích nghi hơn sau khi rũ bỏ lớp áo công tử ăn bám trước đó... Và đó cũng chính là lúc mọi chuyện bắt đầu...
Mọi thứ trên đây... tất cả đã qua lâu rồi, đối với tôi cũng như nước chảy mây trôi. Có thể coi nó chỉ là cái nền trước để tôi từ từ kể lại chuyện của mình thôi :smile:
***
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Nữ Tần: Tận Thế Nhạc Viên