Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

Toác!!!

"Bọc tiền" va chạm gần như toàn bộ phần ốp nhựa phía trước xe. Cổ phốt xe rung mạnh khiến tay lái bị hất ngược. Thằng bạn tôi kêu lớn một tiếng rồi nhảy vội sang bên khi "bọc tiền" theo quán tính văng chéo sang. Còn tôi vẫn ngồi im trên yên, không phải vì gan dạ mà chỉ vừa kịp giật mình thì "bọc tiền" đã chạm đất. Giấy báo nhàu nát, rách tả tơi sau cú va chạm để lộ ra viên gạch đặc xù xì. "Món tiền" này đúng là khó nuốt.

Mấy đứa xung quanh, đứa há hốc mồm kinh ngạc, đứa lại hú lên cười khoái trá như vừa thấy "của lạ". Vài người đi đường tò mò nhìn, mỗi người chậm lại một chút, càng lúc càng nhiều ánh mắt hiếu kỳ đổ dồn về.

Cô gái cá tính gây sự xong cười khẩy rồi sang bên kia đường, một thanh niên đi xe máy đang chờ sẵn, có vẻ là đồng bọn. Thằng bạn tôi lúc này như bị trúng độc, gào thét chửi bới đòi đuổi theo thì bị tôi giữ lại. Đang cơn giận sôi máu mà không làm gì được, nó quay sang giằng co với tôi.

- ĐM, bỏ tao ra... có bỏ ra không thì bảo!!!

- Mày định làm gì, giải quyết được gì không mà hùng hổ thế.

- ĐM, nó vừa đập xe mày đấy, mày ngu à mà để nó đi!!

- Không phải xe mày, không cần mày lo. Bình tĩnh lại đi.

- Tĩnh tĩnh cái con c..., có bỏ ra không...

Giằng co một hồi đến khi cô gái và thanh niên kia phóng xe vút qua, thằng bạn tôi mới chịu thôi. Bữa "quẩy" sau đó vẫn vui, bar mà, cứ rượu - nhạc - nhảy là quên hết mọi thứ vướng bận. Nhưng cũng chỉ được lúc ấy... Đến khi về, lúc rượu đã ngấm và không khí vui vẻ tan biến, nhiều chuyện bắt đầu xảy ra.

- Này... Hoàng... tối qua mày thái độ gì với tao đấy hả? - Lúc lấy xe, nó lại lèm bèm gây sự.

- Vẫn còn muốn nói chuyện này à, say rồi thì về ngủ đi.

- ĐM thằng này, hôm nay mày thích gây sự với tao à!!! - Nó bỗng lên cơn, mấy đứa còn lại thấy căng liền can ngăn.

- Việc gì tao phải gây sự với mày, mày xem lại mày đi. Mày làm cái trò gì mà để người ta đến tận nơi chửi mày. Xe tao bị thế này một phần cũng vì mày đấy. - Vốn dĩ nếu chỉ chuyện tối qua tôi cũng chẳng chấp nhặt, đằng này...

- Ờ, tao làm đấy, mày thì cũng tốt đẹp gì hơn tao. Ít nhất tao không để con nào nó đá như mày, đm, hê hê hê.

Đụng chạm đến chuyện của Thùy, lại thêm giọng điệu khiêu khích khiến tôi nổi đóa. Từ cãi nhau mồm mép đến xô xát chỉ cách nhau một câu nói. Nghĩ lại hồi đó mình cũng dễ kích động, nhưng cũng không trách được, tuổi trẻ mà... Mấy ai trải qua mà có ngay bản lĩnh mặt dày, lỳ lợm cơ bản chứ.

Về nhà với hơi rượu, áo rách tả tơi và vài vết xước trên mặt sau trận "huynh đệ tương tàn". Mà huynh đệ cái mẹ gì, haizz, mang tiếng học chung hơn năm trời. Chơi với nhau cũng từng ấy thời gian, cũng vài lần giúp nó chuyện tiền nong, ăn tiêu các kiểu mà chỉ sau chuyện tối nay đã lộ hết bộ mặt thật. Có chút không cam lòng, không hiểu mình ăn ở thế nào mà ra thế này. Hết ngã chuyện yêu đương giờ lại vấp ngay chuyện bạn bè. Sống tồi thì sẽ có kết cục như vậy, nhưng đôi khi... tốt bụng quá dễ dãi cũng sẽ cho ra kết quả tương tự.

Đầu xe rung bần bật khi đi qua "con lươn" ở bãi xe, ban nãy đi ngoài đường nó cũng kêu rè rè mỗi khi qua chỗ xóc. Dàn ốp nhựa mặt trước cùng đèn vỡ nát gần như phải thay mới toàn bộ. Đang chán nản vì chuyện bạn bè, nhìn cái đầu xe tôi lại cười khổ. Con bé đó, không biết con nhà ai mà ghê gớm thật, tay khỏe, hành động dứt khoát không chút do dự. Đấy mới chỉ vì bạn, chứ nếu động đến "chính chủ" thật không biết sẽ đến mức nào. Cái nhìn hếch mắt dưới mũ lưỡi trai lúc chiếc xe máy lướt qua như muốn nói "tao làm đấy, có sao không!!!". Nghĩ đến đó, tôi thở nhẹ, thầm thấy may mắn vì không dính phải rắc rối nào tương tự. Vụ khắc phục hậu quả này, tự mình chịu là tốt nhất.

Sáng hôm sau, đang ở tiệm sửa xe thì mẹ gọi. Thằng con vô tâm, ít khi gọi về nhà, toàn để bố mẹ gọi. Mẹ cũng chỉ hỏi thăm bình thường như mọi khi, nhưng sao hôm nay tôi cứ thấy giọng mẹ có gì đó khác lạ.

- Mẹ ốm à, con nghe giọng mẹ lạ quá!!!

- Không, mẹ ốm đau gì đâu, mày chẳng bao giờ chịu gọi về giờ còn hỏi mẹ ốm à!!!

- Nhà mình... có chuyện gì không mẹ?

- Nhà vẫn vậy, mà thôi, tập trung học đi, sắp tới thi cho tốt rồi về nhà ăn Tết nghe chưa.

Mẹ tắt máy rồi mà tôi vẫn thấy bồi hồi, câu nói lỡ trước đó của mẹ cứ lập lờ vẩn vơ trong đầu mãi không thôi "mẹ chỉ sợ mày sướng quen rồi, sắp tới có chuyện gì lại không chịu được khổ thôi. Vậy nên thế nào cũng phải cố học cho tốt vào con nhé!!!".

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thiên Khuynh Chi Hậu
Quay lại truyện Nợ duyên, nợ tình
BÌNH LUẬN