- Hoàng và Minh ổn chứ?
Nhung gọi điện cho tôi hỏi han tình hình, cô ấy ngồi cùng xe với Phong và Hạ trên một chiếc suv 7 chỗ. Ban sáng tôi ngỏ ý để Minh qua đấy ngồi cho vui nhưng không hiểu sao cô ấy vẫn quyết định ngồi lại xe tôi - một trong những chiếc chở nhiều hàng nhất đội - để rồi trong suốt quãng đường đi là không khí có phần lặng lẽ trong khoang xe. Những mẩu đối thoại nhát gừng, vụn vặt không nhiều, thay vào đó là tiếng lách tách phát ra liên tục từ chiếc máy ảnh của Minh. Dù sao việc câm như hến để có được những khung hình đẹp như tả thực thế này cũng coi như là gỡ vốn không tồi.
Đi thêm một lúc nữa, đoạn xương xẩu khó nhai nhất của hành trình bắt đầu hiện ra... chính là đoạn đường dẫn vào bản. - Anh đi được chứ?
Minh nhìn tôi có chút lo lắng, con đường trước mặt không nằm trong hệ thống đường tiêu chuẩn, đa phần là đường đất lầy. Mặt đường toàn nghiêng ra ngoài vực, kể cả ở những khúc cua nên lái xe phải vô cùng bình tĩnh và cẩn trọng.
- Cứ từ từ, cẩn thận là đi được thôi.
Tôi nhẹ giọng trấn an, nhận thấy bàn tay đã nắm chặt volang nãy giờ.
Cả đoàn xe ì ạch nối đuôi nhau, vừa "bò" vừa hy vọng trời không mưa. Qua hết đường đất lại đến đường đá, đá núi mới đổ nên rất sắc, luôn chầu chực chém đẹp những chiếc lốp xe ngon lành mỗi khi đi qua.
Trời khô ráo nên cả đoàn may mắn vượt qua quãng đường khó một cách an toàn. Tuyến đường liên huyện phía trước đã bắt đầu đẹp hơn nhưng những khúc cua gấp liên tiếp vẫn khiến không ít thành viên trong đoàn phải quặn ruột trước sự uốn lượn của nó.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Gặp em