Logo
Trang chủ

Chương 6: Chap 6: Huyền

Đọc to

- Alo anh giai.
- Tầng 5 nhanh lên em.
- Vâng, em qua liền.

Gọi cho Tiên xong, gã lục lọi danh bạ gọi cho Dương mãi không nghe máy, chắc đang tiếp khách ở đâu đó rồi. Gọi tiếp cho Nhi, "thuê bao quý

khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được" giọng nói quen thuộc vang lên trong điện thoại làm gã chán nản. Thôi, không gọi được cho Dương

với Nhi thì gọi cho Huyền vậy. Cầm 200k của khách đành phải làm ăn cho tử tế, gọi những em trẻ trung xinh tươi một chút chứ để mấy đứa xấu như Chung Vô Diệm vào phòng, khách người ta chửi cho vào mặt à.

- Alo, dạo này ít thấy gọi em lắm đấy nhé? Đầu dây bên kia lên tiếng trách móc.
- Dạo này đông khách nhưng có gọi nhân viên mấy đâu, với lại anh ít trông phòng, nay có khách gọi em ngay đây này? Gã vội vã phân trần, giờ này chẳng nên làm mếch lòng các nàng làm gì.
- Thôi em biết rồi, phòng mấy đấy anh?
- Tầng 5 em nhé, nhanh lên đấy? Nhớ em yêu!!!
- Thôi đi ông, em qua liền.

Huyền là một cô gái còn khá trẻ, chỉ độ 17 tuổi, nước da trắng ngần, khuôn mặt khá xinh xắn và có cái dáng cao dong dỏng tận 1m75 như mấy

cô người mẫu, số đo 3 vòng hoàn hảo, vả lại cô rất biết cách ăn mặc. Mà người đã đẹp thì mặc gì chẳng đẹp, ông cha ta chả nói "người đẹp vì

lụa, lúa tốt vì phân", những cô nhan sắc tầm thường khoác lên mình những bộ cánh lộng lẫy cũng đã đẹp lên gấp trăm gấp nghìn lần, huống chi

Huyền còn đẹp thật. Dù chỉ mặc đơn giản là chiếc quần jean bó và chiếc áo phông body ôm sát người hay những bộ váy kiêu sa, những chiếc

đầm thời thượng thì Huyền cũng nổi bật, thu hút ánh nhìn vì chiều cao đáng tự hào của mình. Nhưng đẹp là một chuyện, Huyền kiêu lắm, nóng

tính, không chiều khách, không thích khách già, thích mấy thằng choai choai đẹp mã, không khéo léo dễ làm phật lòng khách. Khi mới bước vào

phòng, ông khách nào thấy Huyền chẳng xuýt xoa tấm tắc khen ngợi vì nhan sắc và chiều cao lý tưởng, nhưng chẳng ông nào chịu được lâu vì

cái tính đỏng đảnh, ăn nói cộc lốc, thường xuyên bật khách ngay tại phòng của Huyền, chả thế mà không thiếu những cuộc cãi vã nổ ra giữa

Huyền và khách làm mọi người lẫn chủ quán lắc đầu ngao ngán. Một hôm gã đang trông phòng dưới, nghe tiếng nói rất lớn ở tầng trên, gã hấp

tấp chạy lên xem chuyện gì thì Huyền và một ông khách đã lè nhè say đang lớn tiếng cãi vã, chuyện này thì thường như cơm bữa nên gã chẳng

lấy làm lạ, đang định xen vào nói đỡ một câu thì ông khách thẳng tay tát Huyền một cái khá mạnh, Huyền quá bất ngờ vì ông khách dám đánh

nàng, nàng trợn mắt nhìn ông rít lên "mày nhớ lấy mặt tao" và bỏ đi thẳng. Gã biết chuyện sẽ không dừng lại ở đây nên đến khuyên nhủ ông

khách nên vào bảo bạn bè nghỉ, ra về cho chuyện êm đẹp, tránh đánh nhau lộn xộn gây ảnh hưởng đến việc làm ăn ở quán, công an nghe tiếng

mò đến lại rách việc. Ông khách thì vẫn tỏ vẻ bố tướng ta đây, sợ quái gì thằng nào, mạnh miệng nói "gọi hết đến đây tao chấp hết". Gã chán

nản bỏ đi vì biết không khuyên nổi ông khách cứng đầu, nhưng hóa ra không phải như thế, ông chỉ mạnh miệng nói cứng hòng lấy chút sĩ diện

hão chứ trong lòng cũng khá lăn tăn rồi, ngày sau đó phòng ấy kêu tính tiền và đi thẳng. Chỉ độ 5 phút sau khi mấy ông khách vừa rời khỏi quán,

một chiếc xe máy kẹp 3 thanh niên tóc xanh tóc đỏ, xăm trổ đầy mình trên tay lăm lăm nào phóng lợn, nào phớ dừng ngay cửa quán đi vào.

Nhưng vì sợ oai anh H chủ quán karaoke nên không dám quá xồ xàng, tiến lại hỏi:

- Anh ạ, thằng nào vừa đánh cái Huyền nhà em thế?


- Anh H cười nhã nhặn nói: Có gì đâu em, Huyền nó va chạm với khách, anh lên giải quyết rồi, chuyện nhỏ thôi mà.


- Cái Huyền vừa gọi cho tụi em bảo vừa bị khách đánh trên phòng, anh để em lên xem thế nào?


- Anh H phân trần: "Ôi trời, mấy thằng say nó tát nhẹ một cái ấy mà, với lại người ta về hết rồi em lên đó làm gì nữa. Thôi mấy đứa cứ về đi, nể

anh."
Ba thằng nghe anh H nói thế cũng không muốn làm quá, phần vì nể, phần vì tin khách đã ra về nên cả ba vâng dạ leo lên xe phóng vụt đi.

Chuyện chưa dừng lại ở đó, đầu tối ngày hôm sau khoảng 30 thằng dáng dấp giống 3 thằng tối hôm qua kéo đến đứng kín mít trước cửa quán,

lúc ấy quán chưa có khách, anh H lại đi vắng chỉ có chị C ở đó với 3 đứa nhân viên phục vụ của quán, một thằng trong đám tiến vào trong hỏi:


- Hôm qua thằng nào đánh con Huyền nhà em đấy chị?
- Chị C cười giả lả nói: "Ai đánh đâu em, khách nó say va chạm nhỏ thôi chứ có ai đánh nó?"
Thanh niên kia nói thêm vài câu rồi cả đám bỏ đi. Gã trông theo thầm nghĩ "cái đám này hôm qua mà gặp mấy ông khách kia thì còn sống làm sao nổi", kể từ hôm ấy quán hạn chế gọi Huyền hơn.

Quay trở lại buổi chiều nọ.

Ngay lúc ấy "tinh tinh" hai tiếng quen thuộc, là Dương nhắn tin "Em đang bên xxx mới ngồi được 30p, để em xin ra xem được không nhé". Gã

rep ngay "ok, có gì báo sớm cho anh nhé". Gọi cho Ngọc cũng không được, chiều thứ 7 có khác, gọi đứa nào cũng khó. Gã lướt qua danh bạ

suy tính xem gọi cho ai, thôi thì đành gọi cho Yến với Linh "bé" vậy, hai em này nhan sắc cũng vào hạng khá nhưng dáng người không được cao

cho lắm.

Đang ngồi ngoài hành lang thì Tiên đến, em cười tươi sà vào lòng gã, thơm lên má gã một cái rồi mới đi vào phòng, gã tiếc nuối vì chưa kịp sơ

múi gì Tiên đã đi mất. Giữa lúc ấy ông khách đi ra giọng có vẻ bực bội.


- Sao có 1 đứa thôi, đâu hết rồi, lâu thế?


- A thông cảm chúng nó đang đến, để em giục chúng nó nhanh nhanh chút.


- Nhanh nhanh lên hộ anh, đợi nãy giờ mà có mỗi đứa đến. Lấy anh bao 3 số.
- Vâng ạ, chúng nó đến ngay bây giờ đây, anh cứ vào chơi đi.

Gã xuống sảnh nói:
- Chị ơi em lấy bao 3 số tầng 5 nhé.
- Uh, nhớ ghi vào đấy.

Gã chạy ra cửa ngó ngang ngó dọc, đang định đi vào thì xa xa thấy thằng "xe ôm" đang đèo em Huyền đến, gã nán lại chờ Huyền cùng lên với

mục đích riêng của mình. Sánh vai nhau đi vào, gã giả vờ trách móc:


- Sao lâu thế em, khách ra chửi anh nãy giờ.


- Thì em phải trang điểm tý đã chứ? Mới 15 phút chứ bao nhiêu.


- Em xinh như tiên còn trang điểm làm mẹ gì nữa. Nhớ em yêu quá, lâu lắm mới gặp. Gã khoác eo Huyền bước vào thang máy. Cửa thang máy

vừa đóng, gã kéo sát em vào người, đôi môi tham lam tìm tới môi em cuốn lấy mãnh liệt, tay hoạt động hết công suất khắp vòng eo và cặp mông

căng tròn sau lớp vải quần jean của Huyền, Huyền cũng đáp lại gã cuồng nhiệt và điêu luyện. Thằng nhỏ trong quần đã dựng đứng lên biểu tình

ghê gớm, gã khẽ dí sát vào người Huyền. Thang máy mở cửa hai đứa đành rời nhau ra, gã dẫn Huyền vào phòng tiện thể đưa bao thuốc cho

khách. Đang ngồi lướt fb giết thời gian thì Yến và Linh bé cũng đến.
 

Đề xuất Ngôn Tình: Mộ Tư Từ (Bạch Nhật Đề Đăng)
Quay lại truyện Nữ tiếp viên
BÌNH LUẬN