Ở vùng cao, mạng người có vẻ không quý giá cho lắm. Mới đây nhất, phụ huynh học sinh trong trường, hai người cùng đi lên rừng. Một người lên lùa trâu về, còn một người đi săn lợn rừng. Và thế là "bùm". Anh đi lùa trâu bị anh đi săn lợn rừng bắn chết bằng súng tự chế, đạn tự chế. Súng gì, đạn gì thì là cái loại dùng để đi săn lợn rừng, viên đạn là cục sắt to như ngón tay cái. Lí do thì đơn giản, anh đi săn lợn rừng thấy ở bụi rậm phía kia có động đậy. Cứ nghĩ là lợn rừng nên bắn thôi, ngắm chuẩn lắm, trúng ngay đầu mới sợ.
Hỏi ra mới biết, đây cũng chẳng phải vụ đầu tiên. Ngay lớp 9 trong trường, có bố của một bạn cũng bắn chết bố của bạn kia. Và giờ hai đứa nó ngồi cùng một dãy, đi học như bình thường, không có chuyện gì.
Còn chuyện bắn nhầm đến chết thì trước đó có 3-4 vụ rồi.
Công an tới, vác xác anh lùa trâu về vườn nhà, mổ ra khám nghiệm tử thi. Còn anh bắn "bùm" kia thì nghe đâu đưa về huyện làm thủ tục. Khổ cái là anh này lại làm công an viên của xã nó mới rắc rối.
Cứ tưởng là người chết thì đau buồn lắm, hôm em xuống viếng, chẳng có kèn trống gì, mấy đứa trẻ con nheo nhóc thì coi như không, vẫn chơi lê la ở ngoài mảnh đất như thường. Hỏi bao giờ thì chôn cất. Người ta nói chắc còn làm "lí" 5 ngày nữa. Hỏi sao làm lâu thế, nó bảo, còn phải xem ngày nữa cô giáo ơi. Ngày chôn không được trùng với ngày đẻ hay ngày mất của bất cứ ai liên quan trong họ hàng 3 đời quay đầu. Vậy làm "lí" là làm gì, nó bảo, mỗi ngày cúng một con cô giáo ạ. Cúng gà, cúng lợn, cúng chó.... thôi, quỳ. Đúng là quỳ hẳn với cái thủ tục trên này. Thật là đáng sợ.
Bonus cho các bác cái ảnh vùng cao còn sót trong máy.