Logo
Trang chủ
Chương 18: Gái ở vùng cao

Chương 18: Gái ở vùng cao

Đọc to

Thực ra phần trước em cũng có đề cập đến gái ở vùng cao rồi, nhưng cũng vì các bác vẫn còn tò mò nên em lại mạn phép lải nhải thêm một phần nữa.

Dân tộc Hà Nhì chỗ em vốn có nguồn gốc từ Trung Quốc, đích xác là người Trung Quốc di cư sang từ lâu rồi. Đặc trưng là da khá đen, và uống rượu thì cực kì khỏe. Bình thường thì con gái Hà Nhì chẳng uống đâu, bữa cơm nào mà có đàn ông hay khách đến nhà, có mời nhau một chén thì ngượng lắm. Nhưng ngày nào bản có cỗ bàn, lúa mới, Tết đại đoàn kết thì các chị em đâu, "tiêu diệt" hết chúng nó đi.

Mấy hôm vừa rồi, vừa là Tết Hà Nhì, cũng vừa là Đại đoàn kết toàn dân. Bản nào cũng mời các thầy cô xuống chung vui. Ôi trời ơi, các thầy mà lạc vào đây, không khác nào lạc vào động bàn tơ. Các cô, các bà xúm vào xé áo, xé quần, banh mồm ra đổ rượu vào đến tràn ra ằng ặc thì mới thôi. Anh thầy giáo nào mà không trốn nhanh thì cứ là khóc ra rượu, nằm luôn tại mâm trong vòng tay của các bà nhé. Trong số ba dân tộc ở khu em thì con gái Hà Nhì có lẽ là khôn ranh và tân tiến hơn cả. Chắc một phần do đời sống họ khá hơn, họ biết làm ăn hơn. Học sinh nữ Hà Nhì đi học, lớp 7 lớp 8 một phát là cô nào cũng son môi đỏ choét. Mới đầu chúng nó chỉ bôi son ở nhà với nhau, đi mua rau cũng bôi, đi chặt rau lợn, phân xanh hay đi học về mới bôi. Sau thì 3 đứa, 5 đứa, cuối cùng cả lớp, đứa nào cũng bôi. Đến lớp cứ mím mím, chúm chím e thẹn, thêm bộ tóc thả ra, bông xù tự nhiên. Móa, những ngày mát mẻ còn đỡ, mấy ngày nắng nóng, đứa nào đứa đấy mồ hôi mồ kê thêm bộ tóc rũ rượi với màu son đo đỏ. Đúng ám ảnh cuộc đời. Con gái Hà Nhì lớn một chút, lại càng làm đỏm. Các bác cứ nghĩ chỉ các chị em dân chơi ở phố mới PTTM chứ gì. Bản làng em đây. Có chị gái kia cũng ưa con mắt lắm. Mỗi cái mũi hơi thấp tý. Chị thấy mình không xinh, mà thời buổi này, không xinh thì còn làm ăn cái gì nữa nhỉ. Bắt ngay xe xuống thủ đô, bỏ ra đâu gần chục triệu. Nẹp cái mũi vào, cho nó gọn. Lần 1 chưa cao, làm thêm lần nữa. Hôm đi ra quán mua rau, nhìn thấy mặt chị sưng vêu, cái mũi nẹp kín trên mặt mà sờ lại mũi mình, thấy hơi thốn.

À, lại còn vấn đề da đen chứ gì. Mỹ phẩm trên mạng không thiếu. Một mùa đi rừng lấy măng là giàu rồi. Mua ngay bộ kem Loreal à hơn 1 triệu về, đêm ngày phệt lên mặt. Trắng ngay. Mình là người có tiền cơ mà nhỉ. Mà thế quái nào kem như kem thần. Chị nào chị đấy bôi đâu cỡ nửa tháng, là mặt trắng hồng, môi đỏ chót. Nhưng nhìn xuống bàn tay với cổ thì... ôi...

Dân tộc thứ hai ở chỗ em là người Mông. Các bác thường thấy người Mông trên những đoạn phim quảng cáo, những cô gái Mông đội mũ xếp, diện váy có mấy đồng bạc lấp lánh, loẻng xoẻng, yêu ghê. Nhìn chỉ muốn phi ngay xe lên bắt ngay một cô em về làm vợ. Nhưng đến khi gặp những cô gái Mông hàng real thì vỡ mộng, vỡ mồm, hóa ra những cô gái Mông chúng nó quảng cáo kia là hàng fake hết.

Mà làm sao không vỡ mộng được khi cô gái Mông nào cũng lấy chồng từ năm 14, 15. Rồi đến khoảng 20 đã trải qua tầm 3, 4 lần sinh đẻ vỡ kế hoạch. Nhìn thân hình các cô gái ấy mới sồ sề và phúc hậu làm sao, từ cổ xuống đến lưng quần, không biết chỗ ngấn nào là ngực, chỗ ngấn nào là mỡ. Ở đây, em cũng không phân biệt hay có ý kì thị gì. Nhưng có một sự thật buồn lắm. Đó là dù có thế nào thì đa số người Mông chỗ em vẫn cứ nghèo nhất và mất vệ sinh nhất. Bù lại, con gái người Mông thường phát triển và nở nang từ rất sớm. Mấy em lớp 6 lớp 7 thôi mà vòng nào ra vòng đấy, mặt mũi cũng nét, da dẻ cũng trắng trẻo hơn so với những đứa con gái dân tộc xung quanh. Chắc bởi vậy nên chúng nó yêu đương từ sớm. Đi học mà chúng nó cứ bắn tin tình tứ với nhau, ý nhị suốt ngày. Đứa nào cũng điện thoại dắt lưng váy, tối đến là tíu tít nói chuyện, xì là xì lồ. Mà mất dậy cái là chúng nó toàn phát sóng ngắn bằng tiếng chúng nó, có nghe cũng không hiểu chúng nó nói cái quái gì.

Thế thôi, tán tỉnh chán, vui vui lên là chả thèm học hành gì nữa, mình dắt nhau về bản, "quất" thôi, gia tăng dân số, dân tộc Mông ngày một vững mạnh.

Có một điểm khá hay là, mặc dù hiện tại, kinh tế và nếp sống của người Kinh đang phát triển và ảnh hưởng mạnh nhưng con gái người Mông là những đứa rất chịu khó mặc quần áo dân tộc. Nếu các dân tộc khác trong đời sống sinh hoạt hàng ngày thường sẽ ăn mặc như người Kinh, nói chuyện cũng sử dụng nhiều tiếng phổ thông thì con gái người Mông lại ngược lại. 100% con gái người Mông dù đi học hay làm gì cũng vẫn mặc váy Mông. Trừ khi lên lớp hay hoạt động giao tiếp với người khác còn lại chúng nó toàn sử dụng tiếng Mông. Nghe nhạc tiếng Mông luôn. Thế nó mới ác. Có lẽ chính vì đặc trưng này mà người Mông sống với nhau rất đoàn kết và tách bạch riêng ra thành một khu vực chứ không hoặc ít khi sống cùng dân tộc khác.

Có ít ảnh cho các bác ngắm gái vùng Tây Bắc như đã hứa.

[Hình ảnh 1]

Nào các bác đoán xem con gái dân tộc nào đây. Nhìn thế này thì team dưa hấu có hoạt động không nhỉ?

[Hình ảnh 2]

Đây là trang phục cô dâu của dân tộc Si La - một trong những dân tộc thuộc diện thiểu số, đang cần được phát triển. Riêng dân tộc này được phép sinh thêm con thứ 3 mà không bị phạt, thậm chí còn được cho tiền.

[Hình ảnh 3]

Hai em học sinh Hà Nhì, lớp 6 nên vẫn còn hồn nhiên lắm.

Hẹn các bác phần sau!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: THIÊN BẢNG
Quay lại truyện Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN