Logo
Trang chủ
Chương 27: Chuyện tình không hồi kết. (tiếp)

Chương 27: Chuyện tình không hồi kết. (tiếp)

Đọc to

Chiều chủ nhật, em về trường chuẩn bị hôm sau đi dạy, Ngân vẫn ở lại đợi đi diễn văn nghệ cho huyện nên hôm sau mới về. Tối hôm đó, hai chị em nhắn tin Facebook với nhau. Con Ngân chủ động:

- Yêu mẹ nó rồi chị ạ.

- Thì mày yêu đi, thế mày thấy nó thế nào?

- Chị thấy thế nào? Em thì thấy hiền lắm chị ạ. Hôm trước đến đón em, em không lên xe, bắt bảo phải nói với em là: Mời bà lên xe, xong nó cũng nói vậy chị ạ.

Em nghe đến đấy thì cười:

- Ừ, thế chắc cũng hiền. Thế hỏi han được gì nhiều chưa?

- Cũng biết qua qua chị ạ. Nó có ông anh làm to lắm ở phòng GD huyện, ví dụ sau này có yêu chắc cũng được nhờ. Em hỏi nó thế đã yêu bao giờ chưa, nó bảo chưa, từ hồi ở nhà biết thích một người xong sau này lên đây dạy thì không yêu ai nữa.

- Gớm, mày hỏi thế thì chẳng có thằng nào nói là anh yêu rồi đâu, tin làm cái gì?

- Nhưng mà em nghĩ là thật ấy chị ạ, nó nhát lắm. Hí hí. Nó chở em đi chơi mấy lần mà tay em cũng không dám nắm, không làm làm gì hết, hí hí.

- Ô, con dở người này – em mắng – thế mày muốn nó lao vào ăn thịt mày à, ăn chay lâu quá nên thèm thịt hả.

- Hí hí, nhưng mà cũng phải chủ động tý chứ. Hôm trước chở em đi về tối hôm hát ấy, muộn muộn thế mà cũng không biết lối mà ôm hay nắm tay nhỉ. Đường lúc ấy có ai đâu. Em nghĩ em mà là con trai khéo em đè nó ra chén lâu rồi.

Nói đến đấy thì hai chị em cười lăn ra như nắc nẻ. Yêu đương, giống như một trò đùa, cuộc đời là một vở bi hài kịch lẫn lộn. Nghe em kể, cứ tưởng em gặp được một người thật tốt. Ai mà ngờ, đó lại là một cuốn phim buồn đến thê lương đến thế.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Võ Thiên Tôn
Quay lại truyện Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN