Logo
Trang chủ
Chương 28: Chuyện tình không hồi kết. (tiếp)

Chương 28: Chuyện tình không hồi kết. (tiếp)

Đọc to

Tình yêu, nhiều khi dễ dàng đến buồn cười. Chỉ đơn giản là nói chuyện hợp nhau, gặp mặt một, đôi lần, cảm thấy đối phương không quá tệ. Hơn nữa, cái kiểu gái bén hơi trai, lại lâu ngày không có ai quan tâm chăm sóc, chuyện yêu đương chờ đợi đến như cái chớp mắt. Còn chưa kịp định hình đã thấy nó dồn đến cửa rồi :) . Huống hồ, anh Đăng này lại cũng không quá khó nhìn, mặt mũi sáng sủa, hiền lành, lại cũng có vẻ chịu khó cầm cưa, bảo sao em Ngân lại không đổ.

- Anh đã yêu ai bao giờ chưa? – Ngân hỏi.

- Anh có yêu rồi, yêu từ hồi ở nhà cơ, mà cầm tay thôi, sau đó lên trên này gần chục năm mà vẫn chẳng yêu ai nữa. :adore:

Có vẻ trong trắng thật. Mà có khi thế thật cũng nên. Đi với con Ngân, gái ngon hơ hớ, ba vòng căng đét như vậy mà không làm ăn gì. Đi hát hò với nhau đôi ba bận, đến tay cũng chẳng dám cầm. Ơ hay, có khi lại gay kín trá hình thì bỏ mẹ. :gach:

Từ khi yêu anh Đăng, con Ngân rất chịu khó vào huyện mỗi dịp cuối tuần. Bẫy chim họa mi mà, phải chăm chỉ đặt mồi nó mới có thành quả :beauty:. Tối đó, em đang chuẩn bị đi ngủ thì con Ngân gọi:

- Bỏ mẹ rồi chị ạ, nó đòi em phải cưới luôn.

Em ngã ngửa:

- Cưới á, gì mà nhanh thế, mới quen biết yêu đương được có 2 tháng hơn chứ bao nhiêu mà cưới :surrender:.

- Nó bảo là sang năm không hợp tuổi. Kim lâu, chỉ cưới năm nay thôi :sosad:.

- Cưới năm nay? Bây giờ là đầu tháng 12 mẹ nó rồi. Mày còn chưa biết nhà cửa, hoàn cảnh, tính cách thế nào, mày định điên à. – Em cáu. – Lấy chồng chứ đùa đâu mà mày như vậy.

- Ơ nhưng mà em thấy hiền lắm chị ạ. Bao lần đi chơi vậy nhá, đi chỗ vắng người nhá, em cũng gợi ý luôn mà không dám làm gì em, em ngồi sau cũng không dám cầm tay em. Đến tận hôm nay lúc nó ngỏ lời lấy em, nó mới dám cầm tay em xong ôm em một phát. Còn lại bằng ấy ngày nó có dám làm cái gì đâu. :sexy:

- Cũng chẳng nói được gì. Mà thôi, mày cứ suy nghĩ đi, chứ tao thấy vội vàng lắm.

Sáng hôm sau, con Ngân về trường, mặt mũi mệt mỏi. Chắc cũng suy tư chuyện cưới chồng. Em đi dạy xong buổi sáng, về vẫn thấy con bé nằm ngửa đềnh hềnh ra. Hỏi làm sao vậy thì không nói. Lát sau, nó bảo:

- Em về đây, em về lấy chồng đây.

Em lúc đấy đang thay cái váy đi dạy ra, nghe nó nói xong đứng mẹ hình.

- Mày điên mẹ nó rồi. Mày nghĩ kĩ chưa? :angry:

- Em nghĩ kĩ rồi, em thấy cũng yêu, mà tính cách cũng hiền lành, tử tế. Đấy, cũng chưa yêu đương gì ai cả chị ạ. Thôi, đằng nào em cũng xác định ở lại trên này, giờ lấy chồng luôn thôi cũng được. Em cũng gọi về nhà rồi. Bố mẹ em nói tự em quyết định. Em xin quyết định nghỉ phép rồi, lát Đăng ra đây đón xong bọn em về. :adore:

Tự nhiên chẳng biết nói gì. Em mình lấy chồng lẽ ra phải thấy vui, phấn khởi nhưng không hiểu sao em lại cứ lo lo. Sao lại phải lấy vội vàng thế, sao không đợi yêu đương thêm một năm nữa, tình cảm chín rồi, tìm hiểu nhau kĩ rồi hãy lấy. Bao nhiêu câu hỏi, nhưng mà thôi, nó lấy chồng chứ mình có lấy chó đâu.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Con Gái Sếp Tổng Và Osin cấp cao
Quay lại truyện Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN