Logo
Trang chủ
Chương 5: Ăn và uống phần 2.

Chương 5: Ăn và uống phần 2.

Đọc to

Ở đây lâu lâu lại được mời đi ăn cỗ bản. Nói thật thì cũng chẳng thích thú gì cho lắm, nhưng mà người dân họ quý thì họ mới mời. Lần đầu tiên mời, người ta đến tận trường, vào tận phòng, tay bắt mặt liếm mời nhiệt lắm, không đi. Lần thứ hai có việc mời, người ta bảo bọn nhỏ chạy qua, vẫn không đi. Đến lần sau, à mà đếu có lần sau luôn, không đi đéo bao giờ mời nữa. Vậy cho vuông góc. Người dân tộc họ yêu ghét rõ ràng!

Người dân ở đây nấu thì nói thẳng ra là không vệ sinh gì cho lắm, nhất là mấy thím, mấy mẹ người Mông. Mà các bác nói làm sao vệ sinh cho được khi mà lợn gà ị đái ngay bên cạnh cái bếp! Có chỗ em thì khá hơn, dân trí cũng được cải thiện rồi thì chuyện ăn uống nhìn còn tàm tạm. Ở đây có cái mốt là trải lá chuối xong ăn cỗ mẹt. Vụ cỗ mẹt này em đi ăn một, hai lần thôi. Cỗ mẹt là sao, bỏ lá chuối được lau sạch vào giữa, đổ một ít thịt, một ít rau, ít cơm, abc. Xong, gọi nhau vào chén! Lịch sự thì bát đũa, còn không thì cứ tay mà chiến thôi!

Ở đây có thịt rừng, lợn rừng, sóc, gà gô, abc xyz. Nói chung săn được con nào thì ẻn con đấy! Người dân tộc họ ngố lắm. Đi săn nhưng cứ phải bắn chết tươi luôn đi, xong đem về nhà cất rồi hôm sau mới mang ra bán. Cho nên mới có chuyện, có cặp vợ chồng nọ, săn được mấy con sóc, xong đem về nhà, để lông lá thế đến hôm nó khô đét rồi, mang vào trường mời các thầy cô mua, nói: "Mua đi thầy giáo ơi, thịt sóc ngon lắm đó!" Xong có hôm lại bắn được đôi gà rừng, cũng mang về nhà để, hôm sau nó chết có mùi ra rồi, vẫn xách lủng lẳng đến trường mời mua cho bằng được. Bó quần luôn!

Nếu mà hỏi thịt rừng có ngon không, theo bản thân em nó cũng chẳng khác mẹ gì các loại thịt khác. Nếu mà bác nào không phàm ăn có khi còn chẳng buồn ăn. Vì như em nói, họ chế biến không đẹp mắt, thêm nữa lại hay cho hổ lốn các loại lá vào. Đặc biệt ở đây họ nấu ăn không dùng rau thơm luôn nhé! Màu sắc đặc trưng của các món ăn ở đây đa số màu hơi nâu nâu, nói thô thiển là nhìn hơi bẩn bẩn. Thế người dân tộc có thật thà không? Cũng đết thật thà gì cho lắm. Bằng chứng là, trong một lần được mời đi ăn cơm làm lúa mới, có đĩa thịt sóc rừng. Mọi người nói ăn ngon lắm. Thôi bé giờ chưa ăn, làm thử một miếng. Mùi nó hơi hoi hoi, lại có thêm mùi lá rừng vào lại ngang ngang, chợn chợn, thôi trót đớp rồi không lẽ lại nhè ra ngay mâm thì chủ nhà nó vả vỡ mồm. Em ăn có một miếng thì không sao, còn những người khác thì vừa ăn vừa nhè đạn bi! Tại vì để bắn mấy con này người ta dùng súng đạn bi tự chế. Để bắn được nó chết mang về thì có khi phải tốn khá nhiều đạn đấy, đạn bi găm sâu vào thịt nên ăn mà không để ý có khi nhai vào cũng đi mẹ cái răng hàm luôn! Ăn uống xong, ở đĩa lòi ra cái đuôi lủng lẳng. Một chị giáo viên nói: "Thôi bỏ mẹ, nó cho ăn thịt chuột chứ có phải thịt sóc gì đâu." Khi đó, cả lũ em mặt như này!

Còn lợn rừng có ngon như vẫn nói hay không? Không. Da lợn rừng dai bỏ mẹ. Bác nào răng yếu, cho một miếng thịt có da lợn khéo ngồi nhai từ đầu bữa đến cuối bữa còn chưa nhai xong. Phê luôn =))

Thôi, đi ngủ trưa phát đã, hết chuyện ăn rồi, mai đến chuyện sinh đẻ ạ.

Thị dâm ít ảnh cho sinh động ạ:

[Hình ảnh cỗ mẹt và chai rượu]
cỗ mẹt. Các chai to bé là rượu. Cỗ ở đây 100% nói không với nước ngọt =))

[Hình ảnh không rõ mục đích]
bất cứ đâu, bất cứ nơi nào cũng sẽ thấy cái này, còn cái này để làm gì các bác tự hiểu ạ =))

[Hình ảnh bữa cơm học sinh nội trú]
bữa cơm của học sinh nội trú vùng cao.

[Hình ảnh mang gà rừng đi bán]
mang gà rừng săn được đem đi bán

[Hình ảnh thịt sóc và thịt ếch]
thịt sóc (chuột) luyện skill nhè đạn bi thần thánh. Đĩa màu nâu là thịt sóc. Đĩa lổn nhổn là thịt ếch om lá rừng

[Hình ảnh góc nhà người Sila]
một góc nhà của người dân tộc Sila, được làm bằng cách ghép thật khít các mảnh ván gỗ lại với nhau.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Đạo Đế Tôn
Quay lại truyện Ở trọ vùng cao
BÌNH LUẬN