Nhiều bác vẫn thắc mắc rằng, con gái vùng cao có xinh không, có dễ thương không và đặc biệt là, có "dễ ăn" không?
Thực ra thì gái vùng nào nó chả như nhau, trên dưới, cấu tạo đều thế. Nhưng xét một cách công bằng thì gái vùng cao mặt bằng chung là không xinh bằng con gái ở dưới xuôi. Ngoại trừ dân tộc gốc nhưng thoát ly rồi thì nhìn trắng trẻo, ngon nghẻ. Còn lại thì chúng nó vất vả từ sớm, lại dãi nắng nhiều nên khuôn mặt có cái gì đó không tươi, da đen cháy và ăn mặc không được gọn gàng cho lắm. Tuy nhiên, ở chỗ em, điều kiện cũng tạm tạm, bọn học sinh đi học cũng biết làm dáng nên nhìn mấy đứa lớp 9 cũng ưng mắt. Còn mấy cháu được đi huyện học hay đi các trường khác hoặc đi làm ngoài tỉnh lộ, thành phố thì ôi dào, khi về cứ gọi là như hot girl. Tay cầm điện thoại, quần xắn gấu, rách te tua từ đùi xuống bắp chân. Trai bản cứ bu vào hít lấy hít để như hít cần. Có dạo mấy cháu dắt nhau lên trường chơi, tay cầm điện thoại xịn cứ lượn qua lượn lại trước mặt em như khè nhau kiểu muốn đọ hàng không. Chả hiểu.
Ở khu em, gái bản có dễ không? Có một dạo, khi làm đường, mà đường thì người ta chia làm nhiều đoạn, nhiều tổ thi công về đóng. Thế là chăm rủ nhau uống rượu lắm. Các chị gái bản cứ phơi phới như măng gặp mùa. Đêm nào cũng đong đưa, líu ríu cả lũ.
Nhưng, gái bản cũng chia làm nhiều loại. Không phải loại nào cũng dễ "ăn" đâu. Có loại nuốt thì ngọt đấy, cũng có loại nuốt vào chết hóc, không nhả ra là không thể xong đâu.
Độ dễ dãi thì gái nào dễ nhất? Khu em con gái người Thái là dễ nhất và cũng uống rượu kinh khủng nhất. Con gái người Thái có khi chả cần chồng. Ưng ai là dụ cho bằng được rồi thì đến độ mót rồi là ngả lưng, trải chiếu ra ngủ với nhau. Có con thì chửa, đẻ ra thì nuôi. Thế thôi. Chả sợ điều tiếng mẹ gì cả hết. Bất chấp.
Còn nói theo thị hiếu của vozer thì để mà xếp vào hàng "ăn được", gái ở bản là loại cho thêm tiền cũng không thèm, bịt túi bóng, tắt điện đi vẫn không chén được đó ạ. Còn một loại khác là loại "ăn được" thì sao? Đa số là những cô học được được một chút, đi học trung cấp, cao đẳng về, nhìn thay da, đổi thịt khác hẳn đi rồi, biết son phấn, biết làm đẹp và cũng biết mồi chài hết rồi. Mấy cô này thường thì về làm đoàn đội, tổ chức ở xã, hoặc đi dạy mầm non cắm bản. Và mấy cô này thì suy nghĩ cũng tiến hóa rồi, không có chuyện về lấy mấy anh giai bản thật như con nai, khỏe như con trâu rừng đâu nhé.
Ủy ban xã là sân sau lựa rau cho các sếp to. Em nào trẻ, em nào đi học mới về sẽ được cắt cử đi công chuyện. Công chuyện là mỗi trận rượu tiếp sếp lại là một trận để các sếp lựa chọn, cân đo, đong đếm xem em nào hợp mắt. Cũng là dịp để các em vãi bả muôn nơi. Mỗi em như vậy, thời gian bám trụ là khoảng 4-5 năm. Tương đương với một nhiệm kì. Hiện tại thì bên ủy ban xã em, có một cô em ngon lắm. Người dân tộc…., đi học tỉnh về làm bên đoàn. Mặc váy ngắn, đùi thon, trắng nõn nà. Hay được đi tiếp khách huyện nên ông nào ở huyện cũng ưng, ông nào cũng ngắm và tranh nhau. Thế là mới làm được một thời gian em có ngay con Lead đi rồi. Vàng bạc thì cứ đeo vàng chóe cả người, xúng xính. Đôi mắt em thì lúng liếng lắm, cứ long lanh, sếp nào nhìn, sếp nào được em rót rượu thì, nước dãi tràn mâm, nguyện được em tiếp rượu đến tràn mồm.
Cho nên nói, con gái ở xuôi muốn đào được vàng bạc châu báu, hãy học các chị em skill uống rượu, biết xông pha. À mà chưa đủ. Còn phải biết cách làm giàu không khó nữa.
Có cô giáo mầm non, người ngay dưới bản. Hay đi múa hát ở huyện. Thả bả được một anh chức rất to bên phòng tổ chức. Anh thương em xinh quá, anh giúp nhà xây lên rồi, anh giúp xe rồi, anh giúp công tác về điểm trường vùng thuận lợi rồi. Nhưng rồi em chán anh già quá, em ngắm được anh ngon hơn rồi. Thế là em làm đơn đưa cán bộ: "Thưa cán bộ, thằng già ấy nó hiếp dâm tôi". Anh tổ chức sợ vãi đái ra quần. Vội vàng bưng bít từ trên xuống dưới và xin chuộc tờ đơn của em gái dân tộc thật thà ấy bằng số tiền nhỏ thôi. Đâu cỡ 200 triệu. Thế là em ấm rồi, mấy mùa đi nương có bị con voi rừng nó phá cũng không lo chết đói. Sợ đếch.
Rồi chuyện chị giáo tiểu học, cũng người dân tộc. Cặp bồ một lúc mấy anh. Có lần, mời một anh về nhà ngủ. Ngay trong đêm ấy, một anh nữa bén hơi quá, lái xe sang. Thế là thành chuyện của 3 người. Giàng ơi, bản làng đêm ấy một đêm mất ngủ. Người ta đi xem cãi nhau, đàn ông đánh ghen nhau như đi xem ngày hội ném còn. Nô nức đông vui phát khiếp. Sáng sau thì sao, à thì chị giáo vẫn đi lên lớp dạy các con môn đạo đức như thường nhé. ?
Gái bản ấy mà, "ăn" vừa thôi, kẻo không dính bùa yêu, lại dính mẹ cái bùa tiền. Thì có mà tán gia bại sản. Đừng nghe thiên hạ nó đồn gái dân tộc dễ thương. Nó buộc chỉ cho không về được thì bỏ mẹ.
Thôi, đi ngủ ạ. Hẹn các bác hai chap cuối cùng.