Xin cáo lỗi với các bác vì lên bài muộn quá. Mấy hôm nghỉ ăn nhậu tơi bời nên lất ngất, không mở máy ra gõ được. :badsmell:
Nói về cuộc sống ở đây thì chắc chỉ có thế. Ăn thịt rừng, uống rượu nương, hút thuốc lào và đi săn trên núi. :">
Thôi hôm nay chuyển đề tài, kể cho các bác về cuộc sống của những người ở nơi khác đến cái vùng đất khốn khổ, khốn nạn này. Kẻo các bác lại nói là lên đây hưởng lương thu hút vùng miền giàu lắm. :adore:
Lòng tin có giá bao nhiêu?
Các bác đã bao giờ tự hỏi điều ấy chưa? Các bác có gấu hay người yêu đi làm xa bao giờ chưa?
Ở cái đất này, giáo viên phải khoảng 90% là người ở dưới xuôi lên dạy. Vì trình độ dân trí ở đây hiếm khi nào có người học đến ĐH mà làm giáo viên. Mà nếu chúng nó có học được tầm đó, cũng chả đứa nào muốn làm vì làm giáo viên ít tiền bỏ mẹ. Xinh xinh tý đi đánh quả lẻ với các anh cốp to ở huyện là ấm luôn.
Ở trường em cũng thế thôi. Khu em ở có tất cả 3 phòng. 1 phòng là thầy giáo, quê Hà Tây. Lên đây được hơn 1 năm rồi. Có vợ và con trai được hơn 2 tuổi ở nhà. Đi dạy suốt ngày uống rượu, đỡ rượu và tiếp khách cho các sếp. Có những đêm, uống say, nhớ vợ con, anh ra sân trường ngồi gọi điện, khóc vì thương vợ, thương con trai ở nhà quá. :sosad: Có khi chán nản, mệt mỏi, thấy anh ngồi ở ngoài sân đến 1-2h đêm. Một lần uống say, bên phòng hết nước, anh sang phòng em gõ cửa, xin cốc nước. Cầm cốc nước, quay lưng loạng choạng về phòng anh chỉ nói: "Cuộc đời anh vừa khổ, vừa nhục em ơi. Nhục như con chó." :-s
Chua chát thật, đúng là chỉ có khổ lắm mới lên đến cái đất này. :">
Phòng em có 3 người là 3 chị em. 1 chị tên là Hoa đã lên đây được năm thứ 5 rồi. Chồng chị tên Hưng, trước đây cũng ở trường, cùng trong khu. Sau này không tìm được việc, để vợ nuôi mãi người ta bàn ra tán vào cũng không được. Lại thêm chuyện ở trên này hay đi bản chơi nên dính phải ma túy của các anh giai bản. Thế là bị công an bắt phạt 40 triệu. Thôi, anh về, đi sang Lào làm lấy tiền nuôi vợ con vậy. :">
Nói về anh này, nếu ngoại trừ chuyện hút hít nghiện ngập thì có lẽ là hình mẫu đàn ông lí tưởng của tất cả chị em. Đẹp trai, cao ráo lại hiền lành. Khi em lên đây nhận công tác cũng là lúc anh xin nghỉ phép công việc bên Lào về đưa con lên thăm vợ. Anh chăm chút cho vợ từng chút một. :baffle: Vợ đi dạy, anh ở nhà nấu cơm, giặt quần áo. Các bác có bao giờ nghĩ đến chuyện giặt tay từng cái quần, cái áo cho vợ ở ngay giữa sân trường, có bao người, bao học sinh nhìn thấy chưa? :baffle: Anh lau dọn nhà cửa, lau từng đôi giày cao gót của vợ đi làm.
Bữa cơm, ngồi nói chuyện với mọi người, anh nhìn vợ mình say đắm, cầm tay nói: "Vợ chồng ở xa, anh lúc nào cũng tin tưởng vợ mình hoàn toàn. Nếu không tin tưởng, anh sẽ không bao giờ để vợ 1 mình công tác nơi xa thế."
Nhưng có lòng tin nào lại không phải trả giá. Và có lẽ cái giá của anh Hưng này phải trả quá đắt đỏ. Chỉ có điều, anh ấy quá chân thành nên không biết đấy thôi. :">
Tạm thế đã. Em phải lên lớp rồi ạ. Chúc các bác năm mới sức khỏe, uống rượu nhiều và năng suất nhé. :beauty: