Logo
Trang chủ
Chương 32

Chương 32

Đọc to

“Thu” lại bật khóc. Cô không biết phải nói gì hơn. Rõ ràng, giờ đây cô đã hiểu Lai hơn, hiểu anh ta yêu cô thật lòng.

Tất cả mọi người lại im lặng, mặc cho “Thu” khóc thỏa thích, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ của riêng mình.

Góc Nhìn đang tính xem anh phải làm gì sau khi “Thu” nín khóc.

Nhung chua xót nhìn “Thu” khóc, cô thấy thương chị mình vô hạn. Cô muốn làm một cái gì đấy để giúp Thu, nhưng cô lại không thể làm gì được.

Lai cũng hết sức đau khổ khi thấy “Thu” khóc, nhưng anh cảm thấy nhẹ nhõm đi nhiều vì cuối cùng, anh cũng có dịp nói ra tất cả những gì anh chất chứa trong lòng. Và quan trọng hơn cả, là được giãi bày với Thu nỗi lòng của anh. Điều mà dù có nằm mơ anh cũng không bao giờ tưởng tượng thấy. Anh nhắm mắt cố gắng ngăn nước mắt lại và thả dòng suy nghĩ trôi ngược về quá khứ, khi anh và Thu còn được ở bên nhau chia ngọt sẻ bùi, cùng nhau vượt qua biết bao nhiêu gian nan thử thách.

Khi thấy “Thu” đã nín khóc, Góc Nhìn lên tiếng: “Vậy là, mọi hiểu lầm đã được hóa giải, hi vọng Thu sẽ quên đi lòng hận thù để chúng ta cùng sống thanh thản hơn. Tôi chỉ có một thắc mắc muốn hỏi Thu, không biết cô có thể vui lòng giải đáp giúp tôi được không?”

Thu nói với giọng đã bình tĩnh hơn rất nhiều: “Anh cứ nói”

Góc Nhìn nêu lên thắc mắc mà anh vẫn canh cánh trong lòng kể từ buổi đầu gặp Thanh: “Tôi và cô vốn không quen biết, tôi cũng chưa bao giờ nhìn thấy hồn ma của cô. Trong câu chuyện này, tôi là người vô can, vậy tại sao cô lại biết những bài thơ của tôi?”

“Anh là một người có tinh thần mạnh mẽ. Anh tin có hồn ma và sự tồn tại của linh hồn sau khi chết nhưng anh không bận tâm đến điều đó. Chính những cái đó khiến tôi không thể tác động lên thần kinh của anh để gây ảo giác về sự hiện hữu của tôi như với Tú và sau này là Thanh được. Sự mạnh mẽ về tinh thần của anh cũng cản trở khiến tôi không thể tác động lên não bộ Tú, nhất là khi anh thường xuyên có mặt ở nhà và thường xuyên làm việc khuya. Nhưng chính sự mạnh mẽ ấy đã thu hút dòng tư tưởng của tôi. Tôi bị lôi cuốn bởi tâm thức của anh. Nói một cách khoa học, trong tư tưởng của anh có những dao động phù hợp với “cơ thể” tôi lúc ấy, vốn cũng chỉ là một dạng sóng điện từ. Tôi cảm thấy rất dễ chịu khi được cộng hưởng với những dao động đó. Vậy là tôi đồn trú trong tâm thức anh và không ngừng đọc những dòng suy nghĩ của anh. Tôi biết cách anh làm việc, sáng tác và cả những tình cảm hay sự đấu tranh nội tâm của anh nữa.”

Góc Nhìn rùng mình: “Khoan đã nào, thời gian đó chính là thời gian mà tôi cảm thấy tính tình của mình có nhiều đổi thay. Tôi hay cáu giận, dễ nổi khùng và dễ có ác cảm với người khác. Có một lần, mẹ tôi đã bảo với tôi, rằng bà đi xem bói về, ông thầy bói nói tôi bị “một con tà” đi theo. Lẽ nào, “con tà” ấy là cô, và những sự thay đổi của tôi là do tác động của cô?”
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: [ĐMBK - Nhàn tản] Ghi chép thôn Vũ
Quay lại truyện Oan hồn trong xóm trọ
BÌNH LUẬN