“Em ở bên tôi như một câu chuyện cổ
Một bóng hồng trong tập truyện Liêu Trai
Và tôi sẽ xa em một sớm ngày
Biết đâu sẽ không một lời từ biệt”.
Nó cuốn hút đến kỳ lạ khiến cho Thanh mặc dù đang ở trong tâm trạng sợ hãi đến tột cùng cũng không thể nào quên được. Cậu có cảm giác là đọc nó lên cậu bớt căng thẳng hơn mặc dù nhớ đến nó tức là nhớ đến những hình ảnh quái đản vừa rồi.
Đêm ấy không có thêm chuyện gì xảy ra, nhưng Thanh không ngủ được. Cậu thức trắng, và cho đến sáng, cậu mệt mỏi đến mức gần như ngất đi. Cậu gọi điện đến tòa soạn xin nghỉ và nhắm mắt lại ngủ một giấc dài.
Ba ngày tiếp theo, Thu vẫn chưa ra. Nàng thường xuyên nhắn tin cho cậu, nhưng điều đó hình như chỉ càng làm Thanh nhớ Thu hơn mà thôi. Trong 3 ngày không có chuyện gì xảy ra nhưng Thanh luôn bị căng thẳng thần kinh. Cậu nhẩm đến thuộc như cháo chảy giai điệu và lời của tất cả các bài hát thầm ma quái mà cậu nghe được. Cậu không thể hiểu nổi tại sao chúng quyến rũ cậu đến mức như vậy. Trong đầu Thanh đưa ra hàng vạn câu hỏi mà cậu không biết phải trả lời ra sao. Ai là tác giả những bài hát? Liệu những gì cậu thấy có phải là ảo giác? Nếu là ảo giác, thì giải thích ra sao về những bài hát? Hay những bài hát ấy cũng do chính cậu là tác giả, chính cậu sáng tác ra trong vô thức lúc gặp ảo giác mà cậu không biết? Lẽ nào cậu có những khả năng sáng tác tiềm tàng mà cậu không ý thức được? Những trường hợp này trong lịch sử không phải là hiếm, nhưng cậu mới chỉ nghe người ta giải toán, tìm ý tưởng, phát minh… trong những giấc mơ mà thôi, chứ trong lúc thức như cậu thì chưa nghe nói bao giờ. Hay những lúc nhìn thấy hình ảnh ma quái, là lúc cậu đang ngủ, cậu mộng du? Giả thuyết này cũng không thuyết phục cậu lắm, bởi vì những hình ảnh, những hồi ức về lúc ấy thực đến mức cậu không thể nào nghĩ đấy là mộng mị.
Những đêm dài không ngủ được, Thanh lang thang trên mạng, cậu vào các diễn đàn lớn chuyên nói về ma quỷ để tham khảo mong tìm được một trường hợp giống mình. Thế nhưng cậu nhanh chóng nhận ra là các câu truyện được member của các diễn đàn post lên đa phần là truyện hư cấu, mang tính chất rùng rợn, kích thích trí tưởng tượng, dọa người khác là chính. Nó vô tình làm cho cậu tưởng tượng nhiều hơn, và do đó, cảm thấy sợ hơn. Những con ma mà cậu luôn tưởng tượng đang ở sau lưng mình kể từ hôm gặp bóng đen trên mái nhà, giờ đây có thêm rất nhiều hình dạng mà cậu thu thập được 3 hôm nay trên các forum. Nào là ma chết trôi, ma nữ đứng giữa đường, ma không chân, ma chỉ trỏ, ma trâu treo trên cành cây, ma đi nhờ xích lô, ma đói… đến các loại quái thú đầu chó mình cọp, quái thai ăn thịt người… không ngừng được cậu nhập vào bộ nhớ.
Chán nản, Thanh tắt máy tính và đi ngủ. Trong giấc ngủ, Thanh lại thấy căn phòng trống, thấy trái tim hoa hồng, thấy hai dây thòng lọng và thấy xác cô gái treo trên chiếc thòng lọng bên trái. Nhưng lần này, xác cô gái đong đưa, và nó quay lại từ từ, đối mặt với cậu. Đầu cô gái gục xuống trên sợi dây, mái tóc dài xõa xuống che lấp một phần khuôn mặt. Bất chợt cô ta ngẩng mặt lên và ngoác miệng cười với Thanh.
Thật khủng khiếp!!!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Trận Vấn Trường Sinh [Dịch]