Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

Rồi cô chạy sang bên nhà ông bà em tìm thằng P. Quá trưa rồi trẻ con đã về nhà hết. Cô không thấy thằng P đâu mới hỏi bà.

- Mẹ có thấy cháu đâu không ạ?

- Thằng bé đang chơi ngoài vườn với thằng D kia kìa, tao vừa gọi mà không đứa nào chịu vào ăn cơm. Bà nói.

Cô N càng sốt ruột hơn chạy ra sau thì chỉ thấy D đứng đó:

- Em đâu con? Cô hỏi D.

- P nó xuống lấy quả bóng mà mãi chưa lên cô ạ. D chỉ xuống ao nói.

Cô N nghe xong chết lặng. Cố bình tĩnh hỏi D lần nữa:

- Con bảo sao? Em đi đâu hả con?

- P nó đá quả bóng xuống ao, bảo cháu đứng đợi nó nhặt lên mà mãi chưa thấy đâu cô ạ. Cũng mới chỉ vừa nãy thôi.

Cô N lúc này không giữ được bình tĩnh khóc òa lên luôn miệng kêu “P ơi, con ơi”. Rồi cô nhảy xuống ao tìm. Bà chạy ra thấy cô như vậy chột dạ sai ngay thằng D đi gọi cho mợ ra đây. Mẹ em chạy ra biết chuyện liền báo cho ông bà nội nó biết, rồi đi gọi cả bố nó về. Bà em tím tái mặt mày vào, lập cập chạy vào nhà thắp hương, rồi mang cả ra cái ao luôn miệng khấn:

- L ơi, con ơi, con trêu cháu đấy à?

- L ơi, con ơi thả cháu ra đi con.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đan Đạo Chí Tôn
Quay lại truyện Quê ngoại
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện