Chương 9: Triệu hồi
Lumian khẽ gật đầu, quay sang hỏi: "Ngươi nói ngươi có linh cảm rất cao sao?"
Osta thoáng giật mình, dần lộ vẻ kinh hãi và khiếp sợ. Mãi một lúc sau hắn mới nói: "Đây hẳn là một đặc tính của 'Bí kỳ nhân', ta có thể cảm ứng được những sinh vật vô danh ẩn sâu trong bóng tối, cũng có thể phát giác được thế giới hiện thực bị bao phủ bởi một màn che dày đặc, đằng sau màn che đó là những đôi mắt vô cảm đang dõi theo chúng ta..."
Nói đến đây, Osta bắt đầu thở hồng hộc.
Lumian không thúc giục, chờ vị Vu sư giả mạo này tự mình bình phục. Qua gần một phút, Osta thở dài một hơi nói: "Ở khu chợ và khu l’Observatoire thì còn đỡ, nhưng dưới lòng đất Trier, ta thường xuyên cảm giác được ở những nơi cuối con đường, những nơi mà mắt ta không thể nhìn thấy, có một sinh vật nào đó đang triệu hoán ta, muốn ta đi tới đó. Ta không biết nếu thật sự đi vào những nơi hắc ám đó, cuối cùng mình sẽ biến thành bộ dạng gì."
Khả năng cảm ứng thần bí học rất tốt... Lumian vừa tự giễu khả năng 'linh thị' của 'Thợ săn', mặt khác lại cảm thấy 'Bí kỳ nhân' không hề vô dụng như Osta nói.
Osta tiếp tục nói: "Đôi lúc, khi nhìn thấy những du khách giơ những cây nến trắng tiến vào hầm mộ, ta sẽ có một suy nghĩ gần như vọng tưởng, cho rằng đây là một nghi thức, tạo ra một mối liên hệ kỳ diệu với một tồn tại bí ẩn nào đó, nhằm giúp những du khách đó không bị bóng tối thôn phệ, không bị vong hồn mang đi."
Lumian nghe vậy có chút kinh ngạc, không nhịn được trong lòng cảm khái đôi câu: "Theo ý nghĩa thần bí học, 'Bí kỳ nhân' thật lợi hại... Chỉ là không am hiểu chiến đấu..."
Mà căn cứ miêu tả của Osta, hắn nghi ngờ việc nhất định phải giơ nến trắng đã thắp sáng mới có thể tiến vào hầm mộ, đúng là một nghi thức, mục đích là để các du khách tránh khỏi những hiểm nguy ẩn chứa trong đó. Các nhân viên quản lý mộ huyệt hẳn là rất rõ ràng điểm này, nhưng vì kiếm tiền, không những không nói gì, hơn nữa còn khuyến khích cấp trên, đưa việc tham quan hầm mộ vào hạng mục du lịch.
Nghĩ tới đây, Lumian nhớ lại tỷ tỷ Aurore thường cảm thán một điều: "Tiền bạc làm con người dị hóa." Cũng không biết, ở cấp độ tương đối thấp, ma dược, ban ân hay tiền bạc, thứ nào có khả năng khiến con người dị hóa hơn... Lumian với tâm thái trêu chọc lầm bầm một câu trong im lặng.
Hắn quay sang hỏi Osta: "Ngươi ở khu chợ có cảm ứng được nơi nào ẩn chứa nguy hiểm tiềm tàng trong bóng tối không?"
Osta biểu cảm thay đổi liên tục, giọng nói trầm thấp cất lên: "Ta không dám tới gần tòa nhà bị thiêu rụi ở chợ Le March. Ở rìa chợ Le March, gần khu phố Blouses Blanches, có một tòa nhà sáu tầng không người ở, bề ngoài cháy đen vì hỏa hoạn. Các nghị viên trong vùng vẫn luôn kêu gọi phá bỏ nó, cải tạo nơi đó thành kiến trúc thương mại, nhưng không biết tại sao, chương trình nghị sự tương ứng vẫn luôn không được Tòa thị chính coi trọng, khiến cho mười mấy năm trôi qua, tòa nhà đó vẫn sừng sững ở nguyên chỗ, như một vết sẹo của thành phố."
"Buổi sáng ta đi ngang qua đâu có cảm giác gì..." Lumian nghiêng người, đi về phía cửa: "Ta sẽ quay lại viếng thăm ngươi, hy vọng ngươi đừng để ta thất vọng."
Osta, với vết thương vai đã được băng bó kỹ, cười đáp: "Dù thế nào đi nữa, ta đều sẽ cho ngươi một câu trả lời chắc chắn."
Ra khỏi phòng Osta, Lumian đột nhiên tăng tốc bước chân, thân hình lóe lên, ẩn mình trong bóng tối cầu thang dẫn lên sân thượng, im lặng chăm chú nhìn cánh cửa gỗ đang đóng chặt. Gần nửa giờ sau, xác nhận đối phương không có bất kỳ dị động nào, hắn mới cầm « báo Le Petit Trierien », chậm rãi đi xuống cầu thang.
Lúc này, hắn rốt cục nghe thấy bụng mình đang kêu lộc cộc.
Nhìn về phía con đường phía trước, nơi những chướng ngại vật từ đá, gỗ tròn, ván bùn và tạp vật vẫn còn chất đống, nhưng ở giữa đã được dọn dẹp thành một lối đi, Lumian tìm một tiệm bánh mì gần đó, tiêu 3 lick mua nửa ký bánh mì sừng dê. Hắn còn thử loại nước ngọt hương trái cây đặc trưng của Trier. Chất lỏng đó liên tục sủi bọt, si-rô lý chua đỏ, sau khi hòa tan, tỏa ra như những đám mây, giá 13 Koper. Nếu trả lại vỏ chai nước ngọt, sẽ được hoàn lại 3 Koper.
***
Phố Anarchie, "Khách sạn Coq Doré".
Lumian còn chưa bước vào quán bar ở tầng hầm, liền nghe thấy tiếng cười đùa ồn ã và náo nhiệt. Mới chín giờ tối, trong không gian không lớn đã chen chúc gần hai mươi người, họ hoặc ngồi trước quầy bar, hoặc vây quanh mấy bàn tròn nhỏ uống rượu, nhưng đều đổ dồn ánh mắt về phía người pha chế.
Người pha chế tóc đuôi ngựa, mang khí chất nghệ sĩ, đang giới thiệu cho một vị khách nam xa lạ chiếc máy trưng bày trên quầy bar: "Cái này gọi là máy kiểm tra độ ngu, có thể kiểm tra chỉ số thông minh của ngươi. Ngươi có muốn thử một chút không?"
Vị khách nam mặc áo jacket màu đậm hơi động lòng hỏi: "Thử bằng cách nào?"
Người pha chế với vẻ mặt nghiêm túc chỉ vào chiếc ống cao su trần ra bên ngoài nói: "Thổi hơi vào đây, cứ thổi cho đến khi bong bóng xuất hiện trong lọ thủy tinh phía trên. Có thổi ra được bong bóng hay không, và thổi được to đến mức nào, đều liên quan đến kết quả kiểm tra cuối cùng."
Vị khách nam đó không chút do dự, cầm lấy ống cao su, bắt đầu thổi hơi. Đợi đến khi những bong bóng màu xanh nhạt trồi lên trong lọ thủy tinh phía trên chiếc máy, tất cả mọi người trong quán bar đứng dậy, vừa điên cuồng vỗ tay vừa hò reo phấn khích: "Hoan nghênh ngươi, kẻ ngốc đến nỗi ngớ ngẩn!"
Vị khách nam đó đầu tiên sững sờ, sau đó hiểu rõ nguyên nhân, mặt hắn đỏ bừng lên. Hắn hung tợn trừng người pha chế một cái, rồi nhìn về phía gần hai mươi vị khách kia, cuối cùng kìm nén sự tức giận, lẩm bầm nói: "Thật có ý tứ, trò đùa dai này thật có ý tứ, ngày mai ta muốn dẫn mấy người bạn đi thử một chút."
Đây chính là tác dụng của bạn bè sao? Lumian âm thầm bật cười, kéo một chiếc ghế đẩu chân cao ngồi xuống, nói với người pha chế: "Vẫn là cho ta một ly rượu Hồi Hương Absinthe."
Người pha chế nở nụ cười thân thiện: "Ly này ta mời ngươi, chiếc máy này của ngươi rất tuyệt, không ít người nghe nói về sự kỳ diệu của nó, cố ý tới uống rượu, việc kinh doanh của ta tốt hơn gấp đôi so với trước. Đúng rồi, ta tên Pavard Neeson, là chủ quán bar này kiêm họa sĩ nghiệp dư, ngươi xưng hô ra sao?"
"Ciel." Lumian không che giấu nụ cười của mình.
Hắn lại cảm thấy người Trier khác với cư dân thôn Cordu. Ở thôn Cordu, nếu ai đó gặp phải trò đùa dai như vậy, sẽ chỉ nghĩ đến tìm cơ hội đánh trả, trong khi người dân thành phố Trier, trong điều kiện tạm thời không thể trả thù, lại thích tìm "nạn nhân" mới, nhìn họ mắc lừa để xoa dịu nỗi đau mình đã từng chịu.
"Đầu óc ngươi rất tốt, còn giỏi đùa dai hơn không ít người Trier." Đối với Pavard Neeson, người pha chế sinh ra và lớn lên ở đây mà nói, lời khen ngợi như vậy được xem là đánh giá cao nhất.
Hắn lập tức đưa cho Lumian chiếc ly đế cao thon dài chứa chất lỏng mê hoặc màu xanh nhạt. Lumian nhận lấy rượu Absinthe, khẽ nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy vị cay đắng nhàn nhạt kích thích thần kinh, khiến mình có cảm giác còn sống. Hắn nhắm mắt cảm nhận một lúc rồi nói: "Ta có mấy người bạn đến Trier sớm hơn ta, nhưng ta không biết thông tin liên lạc của họ, có cách nào để tìm họ không?"
Pavard Neeson lau ly rượu: "Nếu đặc biệt giàu có thì tìm « nhật báo Trier » đăng quảng cáo tìm người; ít tiền thì tìm thợ săn tiền thưởng hoặc lái buôn tin tức, xem họ có muốn nhận ủy thác như vậy không; không có tiền thì về phòng đi ngủ, có lẽ có một ngày, ngươi đi trên đường, sẽ gặp được bạn bè của ngươi."
"Có ai đáng tin cậy để giới thiệu không, một thợ săn tiền thưởng hoặc lái buôn tin tức đáng tin cậy?" Lumian mặc dù tạm thời không có phiền não về tiền bạc, lúc nào cũng có thể sẽ nhận được "tặng phẩm" từ người hảo tâm, nhưng tìm báo lớn đăng quảng cáo thật sự không phải là thứ hắn có thể gánh vác, vì ít nhất cũng mất 3000 Felkin – những tờ báo phát hành ít thì rẻ thật, nhưng lại chẳng có hiệu quả gì. Hơn nữa, vị cha xứ của nhà thờ Guillaume Bénet cùng phu nhân Pualis cũng không phải là sẽ không đọc báo, điều này nhất định sẽ kinh động đến họ.
Pavard gật đầu nói: "Anthony Reid ở phòng số 5, tầng 3 của quán trọ này, ngươi ngày mai có thể đi viếng thăm hắn. Hắn vốn là một quân nhân giải ngũ, sau đó trở thành lái buôn tin tức, uy tín rất tốt."
Lumian nhớ kỹ số phòng và tên tương ứng, giơ ly rượu Absinthe lên, khẽ lắc một cái, chào người pha chế.
***
Trở lại phòng 207, Lumian không để mình nghỉ ngơi ngay. Kéo chiếc màn cửa cũ nát dễ rách lại, trong căn phòng chật chội, hắn nhảy "Vũ điệu mời gọi". Hắn muốn xem thử ở "Khách sạn Coq Doré", tại phố Anarchie, có thể triệu hồi được sinh vật quái dị nào, để chuẩn bị cho những cuộc tấn công, truy đuổi hoặc chủ động tập kích có thể xảy ra sau này.
Dựa theo lời Osta, khu chợ, trừ tòa nhà bị thiêu rụi kia, không có nơi nào đặc biệt nguy hiểm, mà tòa nhà đó lại cách xa phố Anarchie, không thể nào bị ảnh hưởng bởi một "Vũ đạo gia" cấp 9, dù sao đây không phải phế tích thôn Cordu, nơi mà lực lượng vận mệnh bao trùm khắp mọi nơi.
Loại bỏ những sinh vật tương đối nguy hiểm, và loại bỏ những thứ mà "Vũ đạo gia" cấp bậc không thể triệu hồi tới, Lumian tin chắc rằng sinh vật quái dị xuất hiện sau đó, dù cho thực lực mạnh hơn hắn, cũng gần như không thể cưỡng chế nhập vào cơ thể hắn – ký hiệu màu xanh đen đại diện cho một tồn tại vĩ đại và đồ án bụi gai màu đen đến từ vận mệnh đủ sức trấn nhiếp chúng, khiến chúng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Trong điệu vũ khi điên cuồng khi vặn vẹo, linh tính của Lumian kết hợp với tự nhiên chi lực bị khiêu động, khuếch tán ra bốn phía, vô cùng ẩn mật. Chẳng bao lâu sau, hắn cảm giác có từng luồng ánh mắt đang chăm chú nhìn mình, quanh phòng phiêu đãng mấy thân ảnh hoặc trong suốt hoặc mờ ảo. Chúng có những thứ giống nhân loại, tựa hồ là chấp niệm còn sót lại sau khi chết; có những hình thù kỳ quái, hoặc như chiếc bình, hoặc như những khối thịt chồng chất lên nhau, rất có thể đến từ Linh giới tương ứng. Lumian chẳng biết gì cả, không thể phân biệt chúng có đặc tính và năng lực gì.
Đúng lúc này, một thân ảnh từ mặt ngoài của chiếc màn cửa rách nát chui ra. Nó hơi trong suốt, là một nữ nhân, mái tóc dài xanh biếc xen lẫn những chiếc lá xanh, quấn quanh cơ thể, che đi những bộ phận quan trọng, còn lại để lộ làn da trắng nõn, mịn màng, khiến người ta vừa nhìn đã tim đập thình thịch, tâm tư xao động. Thân ảnh này đôi mắt xanh biếc, bờ môi hồng nhuận, khuôn mặt tinh xảo đầy mị hoặc, chỉ khẽ liếc Lumian một cái, liền khiến hắn không hiểu sao lại phấn khích...
***
PS: Trong thời gian diễn ra sự kiện nhân đôi, cầu mong nguyệt phiếu của mọi người!
Đề xuất Voz: Cuộc gọi của ex!
Hân Trần
Trả lời1 giờ trước
ngài "Ngu Ngốc"=>ngài "Kẻ Khờ" "Nguyên Sơ Ma Nữ"=>"Ma Nữ Nguyên Sơ" Azcot=>Azik
Cv Le
Trả lời4 giờ trước
P2 klein còn comeback ko mn?
Hân Trần
Trả lời10 giờ trước
Chân Thực Tạo Vật Chủ, Chúa Tể Sáng Tạo Chân Thực=>Chúa Sáng Tạo Chân Thực Nữ Hoàng Thần Bí, Thần Bí Nữ Hoàng=>Nữ Vương Thần Bí Ẩn Giả=>Ẩn Sĩ Nữ sĩ=>Quý cô Chiêm Bặc Gia=>Thầy Bói "Nữ Sĩ Phán Xét"=>Quý cô "Thẩm Phán" Phù Thủy Tuyệt Vọng=>Ma Nữ Tuyệt Vọng
Hân Trần
10 giờ trước
Tiên sinh=>Ngài
k1nG
Trả lời11 giờ trước
Chương 496: " Phù Thủy > Ma Thuật Sư, " Công Lý" > Chính Nghĩa
k1nG
9 giờ trước
Ch 497: " Pháp Sư" > Ma Thuật Sư
Tiên Đế [Chủ nhà]
8 giờ trước
ok
Hân Trần
Trả lời1 ngày trước
Thứ tự=>Danh sách "Liệt Dương Vĩnh Hằng","Vĩnh Hằng Liệt Dương"=>"Mặt Trời Vĩnh Hằng"
Tiên Đế [Chủ nhà]
16 giờ trước
ok đã đổi hết thành Mặt Trời Vĩnh Hằng. Từ 'thứ tự' chung quá không đổi hàng loạt được.
mashi ka
Trả lời1 ngày trước
"XÀ BẠC"-> "RẮN THỦY NGÂN"
Tiên Đế [Chủ nhà]
16 giờ trước
ok rồi nhé
Hân Trần
Trả lời2 ngày trước
"Nữ sĩ Ma thuật sư"=>Quý cô "Ma thuật sư" Đại Địa Mẫu Thần=>Mẫu Thần Đại Địa Nữ thần Phong Thu=>Nữ thần Bội Thu Tiên sinh Kẻ Khờ ngốc=> ngài "Kẻ Khờ" Với lại sửa xưng hô của Ma thuật sư với Lumian thành tôi với cô, tôi với cậu đi ạ, chứ ta, ngươi nó kì quá
Tiên Đế [Chủ nhà]
16 giờ trước
đã sửa lại 4 cái. còn phần ta ngươi thì hơi khó, đây là từ chung quá muốn sửa phải sửa từng chap.
khanglangthang
Trả lời4 ngày trước
Ad ới có thể đổi cách xưng hô của klein với Azik Eggers từ tiên sinh đổi qua Thầy, còn Azik gọi Klein là em dc ko. Phong cách trung quốc trong bộ truyện quỷ bí này ko hợp 1 chút xíu nào luôn( cách tên nếu dc có thể đội thành thuần việt dc ko như bậc thấy bí ngẫu thành bậc thầy điều khiển rối dc ko cái tên trong quy bí này rất quan trong nó thể hiện rất nhiều thứ, mình đọc những tên hán việt nhiều khi ko hiểu nó nói gì mà còn ko hợp phong cách nữa. Cảm giác khó tả bộ truyện lấy bồi cảnh là thời kỳ công nghiệp mà nhân vật cứ nói theo văn phong của thời phong kiến vậy trong lạc thực sự vô cùng lạc quẻ, klein với azik rõ là rất thân với nhau mà lúc mình đọc tự nhiên lại là tiên sinh và ta nghe rất xa lạ đọc mà tưởng ông thậy bị klein bắt dc điểm yếu nào đó nên miễn cưỡng giúp đỡ vậy) nói chung phong cách này tự sự đọc rất khó vào, mà dù vậy ad dịch tốt hơn chỗ khác nhiều rồi có chỗ còn là tôi và cậu nữa.
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
Do mình chuyên dịch truyện tiên hiệp trung, bộ phương tây này lần đầu dịch nên mới bị vậy.
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
Nhắc tiên sinh mình check lại thì đã đổi hết từ "Kẻ Khờ" tiên sinh thành ngài "Kẻ Khờ", Azik cũng vậy chuyển sang ngài đi cho hợp hơn.
Cv Le
Trả lời4 ngày trước
Ad ơi máy mình ko bật được đọc truyện có cách nào khắc phục ko
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
này dùng trên điện thoại mới hỗ trợ, mình đang nghiên cứu giọng đọc mới.
Võ Hoàng Dương
Trả lời4 ngày trước
Giọng đọc có thể chọn được không ad?
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 ngày trước
này cần giọng đọc AI nhưng khá tốn kém, mình đang nghiên cứu tích hợp.