Đi ăn một bát phở với chị mà tốn hơn 700k, ngang với giá đi tệ một em cave hàng cao cấp ở TDH. Mà hầu như lần nào đi ăn với chị, tôi cũng phải trả tiền hết.
Có một hôm, chị rủ tôi đi ăn BBQ buffet nướng. Hôm đó, chị mặc bộ váy zip đi với chân váy màu đen trong suốt. Bước vào quán, thằng đàn ông nào cũng liếc nhìn chị, sau đó nhìn sang tôi, còn tôi thì chỉ biết vênh mặt lên. Thế mới nói, có bồ đẹp đi cạnh cũng oai ghê. Lúc thanh toán, chị chủ động đưa cho tôi 200k rồi nói:
- Trả tiền đi.
Đúng là xấu tính! Thề, đã rủ người ta đi ăn rồi, mà người lịch sự thì phải thanh toán cho cả hai chứ. Tôi đánh giá chị là người quá chặt chẽ, hoặc không biết cư xử ngoài xã hội. Nếu tôi nhận 200k của chị để thanh toán, chắc chắn khi về chị cũng sẽ nghĩ ngợi. Tôi không phải là người lạ gì nữa. Tôi xuống thanh toán luôn phần của cả hai, rồi đi ra chỗ chị, đưa cho chị 200k. Tôi đặt 200k vào tay chị rồi nói:
- Cầm lấy đi.
Chị ngạc nhiên:
- Ơ, không cầm lấy đi.
- Thôi.
Lên xe ngồi, chị nói:
- Ơ sao lại trả lại tiền?
- Lần sau rồi cậu trả cho tớ.
- Đéo có lần sau đâu.
Tôi không nói gì cả. Giống như những người phụ nữ khác, họ sẽ cố gắng đưa tiền cho đàn ông, hoặc lén để vào áo khi đang ngồi trên xe, nhưng chị thì không quan tâm nữa mà bắt đầu chuyển sang chủ đề khác.
Rồi một lần đi ăn khác, lần này chị đề nghị đi ăn buổi trưa. Lúc này, chị đã chuyển sang bán quần áo thuê ở shop, không gội đầu nữa. Lần này cũng là chị rủ tôi chứ tôi không rủ chị. Tôi đến shop quần áo đón chị, hôm đó chị trang điểm không kỹ, mặt còn loang lổ ít phấn do dặm không đều nên bị mốc. Vợ tôi bảo rằng mốc là do sáng trang điểm rồi trưa lại dặm thêm lớp mới, nên mới bị như thế. Giờ nghĩ lại thì có lẽ chị muốn đẹp hơn khi gặp tôi.
Hôm đó, chị lại đề nghị đi ăn cháo ếch Singapore. Tôi thì chưa ăn bao giờ, mà chắc hôm nay chị sẽ trả tiền rồi, bởi vì mấy lần trước tôi đều bao chị, không lẽ hôm nay tôi lại phải trả tiếp. Dù sao thì tôi cũng vẫn cầm ví theo.
Quán cháo cũng không đông lắm. Đây là lần đầu tiên tôi vào một quán bán cháo mà có view sang trọng như vậy. Tôi cứ nghĩ cháo ếch thì cũng chẳng khác gì cháo quẩy hay cháo sườn ngoài vỉa hè, khác cái là thêm con ếch thôi. Nghĩ vậy nhưng không, quán cháo có cả nhân viên và thu ngân. Tôi thầm nghĩ: "Hôm nay lại mất thêm vài lít tiền rồi." Nhưng hôm nay chắc chắn chị sẽ trả tiền cho tôi, không lẽ tôi phải trả ba lần liền.
Bước vào quán, tôi định ngồi gần chị nhưng chị không cho, rồi tự ngồi sang bên đối diện tôi. Nhân viên đến, chị gọi món:
- Cho em 2 cháo nhạt và 1 con.
- Anh chị uống gì không ạ?
- Dạ, lấy em 2 Pepsi ạ.
Một lúc sau cháo ra, cháo ở đây ngon lắm, cháo trắng để riêng, ếch để riêng. Ếch được kho lên như kiểu kho cá, khá ngon.
Ăn xong, khi thanh toán, chị nghe thu ngân gọi tổng số tiền là 120k. Tôi định cầm ví trả luôn thì bỗng thấy chị cũng đang lục ví tìm tiền. Thấy vậy, tôi dừng lại và đợi chị, tôi cũng muốn chị trả tiền lần này để chị đỡ áy náy. Chị vừa tìm vừa nói với tôi:
- Thôi chết rồi, T ơi, quên ví ở cửa hàng rồi.
Hay quá! Cái túi sách nhỏ vậy mà không nhét thêm được ví nào nữa. Với tôi, không thấy cô nào mang túi như vậy mà lại dùng thêm ví cả. Chỉ là diễn sâu thôi. Tôi bảo chị:
- Thế mà lục túi như đúng rồi.
Chị thu ngân thấy vậy cũng cười, rồi tôi lấy tiền trả cho chị. Lúc đó, tôi thấy bình thường chứ không cay cú như những gì đã viết ở trên, có lẽ bị mờ mắt rồi. Đi ăn xong, đi ngang qua hàng trà sữa, chị lại bảo:
- Ơ, hàng trà sữa quảng cáo trên Facebook, vào mua đi.
- Có tiền không mà mua?
- Thì cho tao vay tý, trả sau.
(Thỉnh thoảng lúc đùa hay mày tao).
Tôi dừng xe, đưa luôn ví cho chị cầm vào mua. Chị gọi với ra ngoài:
- Uống vị gì?
Tôi lắc đầu.
Vừa đi, chị vừa tấm tắc khen ngon, kêu trà sữa này xịn. Tôi kêu xin thử ngụm thì chị bảo:
- Không uống chung, sida đấy!
Tôi chỉ muốn bóp đầu chị, đang đi chị vừa bảo tôi:
- Ngày kia đi ăn BBQ không?
- Vâng, chị muốn gì mà chả được.
Đưa chị về đến cửa hàng, chị còn hỏi tôi:
- Có lấy tiền không?
Cái gì vậy? Có thằng nào thanh toán tiền ăn cho bạn gái rồi đèo bạn gái về lấy tiền của nó không? Chị chuyên nghiệp quá! Chắc chiêu này đã sử dụng nhiều lần rồi, nên khi thực hiện với tôi, tôi cảm thấy mọi thứ thật tự nhiên, có thể do chị đẹp và sang chảnh quá làm tôi không nhận ra chiêu của chị. Nhưng tôi vẫn nói một câu để nhắc chị:
- Thôi, ngày mai đi ăn rồi trả cho tớ cũng được.
Cứ nghĩ ngày kia đi ăn thì chị sẽ trả, nhưng hôm sau chị inbox báo không đi được.
---
(Có một phần kể 18+ nên mình không đăng lên được, sơ qua thì dụ dỗ đi nhà nghỉ, ôm nhau ấp nhau, chị giúp tôi thẩm du, từ đó tôi mới biết như nào là thẩm du, xong đi về)
Sau một thời gian không có lần nào như vậy nữa, chúng tôi cãi nhau quá nhiều và chính thức chia tay. Mối tình này để lại cho tôi nhiều đau khổ và vết thương lòng. Sau này gặp vợ, tôi mới quên được nó!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Trùng Cốc Vân Nam - Ma Thổi Đèn