Logo
Trang chủ
Chương 1

Chương 1

Đọc to

Đôi nét về em: Em tên Minh (tên thật của em), 23 tuổi, mới ra trường được 1 năm, hiện đang làm việc cho một ngân hàng ở phố núi đầy nắng và gió.

Em cao 1m75, thời sinh viên vẫn theo chân mấy đứa bạn đi tập gym, đá bóng nên body có thể là đủ để tán gái (cái này không chém :gach:).

Thời sinh viên, ngoài thời gian học trên trường và nhậu nhẹt cùng với mấy đứa bạn, em chỉ biết cắm đầu vào game.

Em nhát gái, cái này như là căn bệnh dường như thấm vào xương tủy của em rồi hay sao ấy. Thành ra toàn bị mấy đứa bạn gọi là gay (mặc dù em chuẩn men :gach:).

Cứ thế, 3 năm đại học của em chỉ diễn ra một cách tẻ nhạt, không có gì đặc sắc cho đến khi em bước chân vào năm thứ 4.

Em còn nhớ mùa hè năm đó, em và lũ bạn tham gia tiếp sức mùa thi. Nói là tiếp sức chứ thực sự bọn em có làm gì đâu. Chỉ toàn ngồi chém gió với nhau rồi có ai tới hỏi thì chỉ địa điểm thi này nọ. Nói chung công việc nhàn lắm, không có vất vả như em tưởng.

Ngồi nhàn sinh tật. Ông bà ta nói cấm sai bao giờ. Ngồi cả tiếng đồng hồ thấy chả có ma nào đến hỏi. Em nói nhỏ với con bạn ngồi trông, tí thầy có ra thì hú. Nó không chịu, em dỗ mãi, bảo là tí mua sinh tố cho ăn, nó mới để em đi. Thế là quán net thẳng tiến thôi :big_smile:.

Em lúc đó cũng còn trẻ trâu lắm. Vào quán nét thấy hết máy, em túm đầu 1 thằng nhóc, khoảng chừng 7 – 8 tuổi gì đó đang đánh LOL. Đứng nhìn nó chơi, em biết tại sao các thím mê game hay chửi cái rank LOL Việt Nam mình là cái rank nát nhất trên thế giới. Cầm Jinx lên mũ phép thuật và giày vệ quân 0-10-2. Em hỏi nó sao lên đồ gì lạ vậy. Nó trả lời thấy đẹp thì lên thôi. :stick:.

Trời trưa nắng nóng rồi, em lại mê game, gặp thằng nhóc trẩu tre này nữa. Chả biết sao em lại kéo cái ghế của nó ra rồi bảo thằng chủ quán (quen với em) khởi động lại máy. Thằng nhóc đơ ra một hồi rồi cũng biết em cướp máy. Nó khóc bù lu bù loa lên, em thì mặc kệ, cứ đăng nhập vào game làm ván cho bớt nghiền đã. Một lát sau thì thằng nhóc biến đâu mất.

“Thằng kia, sao mày khoái bắt nạt con nít vậy” – Thằng chủ quán hỏi.

“Mày lại coi nó đánh nè, cầm Jinx lên mũ phép thuật. Đánh đấm cái đéo gì nó”.

“ĐM, nó về lôi chị nó lên thì mày khổ”.

“Đéo quan tâm. Im bố đánh”.

Không biết sao hôm đó em đánh mà feed kinh khủng. Tự tin cầm Ahri (champ tủ của em) mà chết những 5 mạng. Không hỗ trợ cũng không giết được mạng nào. Đang cáu lại gặp thằng bạn "mờ lờ" nó ngồi coi em đánh cứ cười khẩy. Tí nữa thì em phang ngay cái bàn phím vào mặt nó.

“ĐM. Im cho bố chơi” – Em hét toáng lên.

Hét thì nó cũng lui thôi, vô lấy cho em chai pepsi với ly đá ra rót cho em.

“ĐM. Feed thì cũng như ai mà bày đặt chê thằng nhỏ”.

Cũng may là nó mang nước cho em chứ không em phang vào mặt nó rồi. Trận đó, em thua. Cả team chửi em quá trời luôn. Hình như lại đang trận chuỗi của thằng nào đấy, em nhớ không rõ hình như tên là “Shorum” đòi vác dao tới chém em. (Thím nào trong đây có đánh với em trận đó thì cho em xin lỗi nhé :gach:).

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Yếu Gà, Nhưng Bị Chính Đạo Coi Là Vô Thượng Thánh Ma
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chuyện của Đặng

Trả lời

3 tháng trước

Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..