Thy xổ ra một chàng dài, nhiều lắm nhưng em chỉ nhớ được như thế.
Chung quy là nó chê em đủ điều, từ những cái bẩn bựa xấu xa đến biến thái nhất, nó đều quy về em.
Trong mắt nó thằng bạn này tồi tệ đến mức này hay sao.
"Liệu tao không có điều gì tốt à?"
"KHÔNG" - Chốt hạ.
Chán nản không thèm nói chuyện với nó nữa.
Em quay lưng đi ôm lấy cái gối rồi ngủ để mặc cái con điên đó đang coi cái gì trên điện thoại rồi ngồi cười một mình.
Lát sau, mẹ vô mang một cặp lòng cháo thơm phức.
Đúng thứ cháo mà em thích ăn nhưng mà thấy đắng ngắt, không có vị gì cả.
Đói thật đấy nhưng cũng chỉ húp được vài ba miếng rồi bỏ cả đó.
Thy xin phép về, mẹ ở lại chăm em.
Uống một nắm thuốc của bà y tá đưa cho rồi cũng chìm dần vào giấc ngủ.
Khoảng một tiếng sau thì em tỉnh lại.
Bố cũng đang ở đó và ngồi ăn cơm với mẹ.
Em quay người lại chào bố một câu rồi với lấy chiếc điện thoại để trên kệ tủ vào lướt facebook.
"Bố, tí bố xin cho con ra viện nha."
"Khỏe chưa mà đòi ra viện. Bác sĩ nói phải theo dõi thêm mà."
"Nhưng nằm ở đây con thấy khó chịu lắm. Về nhà thoải mái hơn. Ở đây người mùi bệnh viện thôi cũng làm con ốm rồi."
"Đợi tí nữa bác sĩ vô rồi mới quyết định được. Cứ nằm đó đi."
Một lúc sau, ông bác sĩ hồi trưa khám cho em tới.
Em nghe loáng thoáng đâu hình khi khám tổng quát em bị virus dạ dày phải ăn uống điều độ và kiêng cữ nếu không sẽ tái phát.
Kiểm tra, dặn dò vòng vòng đã đời cuối cùng em cũng được xuất viện.
Người đang còn mệt nhưng vẫn có thể tự mình đi được.
Ngoài trời mưa vẫn đang rả rích từng cơn rồi đầu óc em bỗng nhiên trống trải, chẳng nghĩ được gì và cũng chẳng muốn nghĩ gì.
Cảm giác như thiếu thiếu một cái gì đó quan trọng lắm mà vẫn không thể nhớ ra được.
Em chỉ muốn ngủ.
Ngủ là cách tốt nhất đối với em để tránh được những cảm giác này hay những lúc buồn hoặc tức giận.
Chuyện của Đặng
Trả lời4 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..