Logo
Trang chủ

Chương 118

Đọc to

Tỉnh dậy bởi sự ồn ào bên ngoài… thì ra ông Hưng quản lý của em biết em bị ốm nên sang thăm, còn có cả tiếng nhỏ Linh và…. Thy nữa.
Ông Hưng đang ngồi nói chuyện với bố còn mẹ đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng em nói chuyện gì đó với 2 chị em Thy.

"Đây là bức ảnh thằng Minh mới vào lớp một.
2 đứa thấy không, mặt nó ngố ngố dễ sợ luôn.
Ngày xưa cứ bám mẹ miết, có muốn đi đâu đâu."

Thì ra mẹ đang khoe những tấm ảnh thời còn con nít cho Thy và Linh xem.
Hoảng hốt bật phắt dậy la lên một tiếng rồi chạy lại giựt phắt lấy cuốn album trên tay.
Mặt nhăn nhó càu nhàu.

"Mẹ kì quá. Sao mẹ lại đem khoe những chuyện như thế."

"Cha bố anh. Tôi khoe với con Thy chứ với ai lạ đâu mà anh làm dữ thế."

"Nhưng con không muốn."

"Ừ! Không muốn thì thôi. Có ăn gì không mẹ đi lấy."

"Dạ thôi. Con không đói."

"Vậy thì có ly nước cam mẹ để trên bàn đấy. Uống đi. Mẹ xuống nhà, mấy đứa cứ nói chuyện đi nhé."

Mẹ em cười rồi bước xuống nhà.
Thy và Linh nhìn em cười ngặt nghẽo.
Chắc biết được những bí mật động trời thời còn bí tí của em.
Nghĩ lại thời đó cũng bệnh hoạn lắm cơ.
Mới tí tuổi đang còn chảy nước mũi thế mà bị ông anh dụ hôn con bé kia.
Rồi hôn thật bị nó tát cho vêu cả mồm về mách mẹ.

"Cười cái gì mà cười?"
- Em cáu lên nhìn 2 chị em nó rồi nạt lớn.

"Em không ngờ tuổi thơ của anh Minh lại dữ dội đến mức đó. Trông đù đù mà ghê thật. Hahaaa."

Ngồi chọc em thêm một lát nữa rồi thấy cửa mở.
Ông Hưng bước lên nhìn em cười rồi nói.

"Yếu thế em trai."

"Dạ. Anh tới chơi ạ."

"Ừm! Thôi ráng nghỉ đi cho khỏe. Bữa sau đi làm lại, không sao đâu."

"Dạ vâng, em cũng ráng chứ nghỉ hoài cũng phiền quá."

"Yêm tâm. Mai mốt khỏe anh bắt mày làm bù. Anh em với nhau cả, mày không phải lo. Mà mày cũng ghê thật, im ỉm mà kinh nhỉ."

"Dạ. Cái gì kinh anh?" - Ngơ ngác.

"Thì đó." - Ông Hưng lại gần rồi em ngồi xuống rồi đưa tay lén chỉ hai chị em nhà Thy đang chỉ chỉ cái gì đó trong điện thoại.

"Mới ốm có tí mà được những 2 em xinh tươi thế này tới thăm. Nhất mày rồi còn gì?"

"Ngồi đó mà nhất. Anh muốn con nào em giới thiệu."

"Con bé đang ngồi cầm chiếc điện thoại đấy." - Tay chỉ chỉ vào Thy.

"Nó là hoa có chủ rồi. Anh có tán được không? Em thấy bé kia hợp với anh hơn đấy."

"Có chủ rồi hả? Tiếc nhỉ. Thôi thì bé kia cũng được. À mà con bồ mày đâu rồi sao tao không thấy nó?"

Đề xuất Bí Ẩn: Âm Phủ Thần Thám
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Chuyện của Đặng

Trả lời

4 tháng trước

Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..