Em lững thững bước về nhà. Trời đêm ở phố núi chợt nổi gió làm em cảm thấy se lạnh. Kéo cái khóa áo lên, ngân nga một bài hát trong miệng để rồi chợt mỉm cười. Thành phố đêm nay bỗng bình yên đến lạ thường.
“Minh ơi” – Tiếng nhõng nhẽo quen thuộc của ai đó mà người nào cũng biết.
“Sao giờ này chưa ngủ?”
“Mai mua tao tô bánh canh nha. Tao thèm bánh canh.”
“Ừm. Mai tao mua cho. Ngủ đi.”
“Ủa? Mày chưa về à? Sao tao còn nghe tiếng xe.”
“Giờ đang về nè?”
“Đi đâu mà trễ vậy?”
“Đi dạo mát thôi. Mày ngủ đi.”
“Thằng điên. Khuya không ngủ đi dạo mát.”
“Cắt mỏ mày đấy. Biến.”
---------------------------------------
“Cô Khánh. Cho con một bánh canh giò mang về. Không ớt, không hành. Giò khoanh nhé.”
“Nay mua đồ ăn sáng sớm vậy con. Sao dạo này tao không thấy cái Thy đi cùng với mày. Hai đứa giận nhau à?”
“Dạ. Thy đang bị bệnh nằm trong viện. Nó hành con mấy ngày nay nè cô.”
“Chết. Nó bệnh gì mà phải nhập viện ghê vậy.”
“Bị rắn cắn cô ạ. Cũng may là rắn thường. Chắc khoảng ngày, hai ngày nữa là xuất viện thôi.”
“Vậy hả. Trời Phật phù hộ cho nó. Xong rồi nè. Bảo cô gửi lời hỏi thăm nó nha.”
“Vâng. Con gửi tiền. Con đi nha cô.”
Cầm bịch bánh canh phi thẳng tới bệnh viện. Mới 7h sáng, em phải chạy mua đồ sớm cho Thy còn hẹn Linh đi chơi.
“Sao mày vào sớm vậy.”
“Ừm. Tí tao có việc bận. Chắc sáng nay không ở lại chơi với mày được đâu. Bánh canh còn nóng đấy. Ăn đi rồi con uống thuốc. Chân đỡ sưng chưa?”
“Bớt rồi nhưng còn hơi nhức. Mày bận gì? Đi với em nào à?”
“Em nào đâu. Việc của tao, mày quan tâm làm gì?”
“Hay là hẹn với anh nào đó” – Thy cà chớn.
“Anh cái cứt. Tọng đi” – Em đẩy tô bánh canh lại cho Thy.
“Ăn nói mất vệ sinh.”
“Ai biểu chọc tao chi. Thuốc tao để trên bàn đấy. Ăn xong nhớ uống nha mày. Tao đi luôn đây.”
“Ở nói là đi thật à? Ở lại tí nữa.”
“Thôi tao có việc bận. Chiều ha.”
Chuyện của Đặng
Trả lời3 tháng trước
Truyện này hay quá. Mình cũng có một cô bạn thân như thế nên đọc thực sự thấy đồng cảm. Tình cảm nó thực sự kỳ diệu, có thể hàn gắn hai con người xa lạ trở thành xem nhau hơn cả bản thân. Và gia đình, người thân của hoj trở nên thân thiết như của mình. Rồi sau đó tới một ngày cũng đang là tất cả trở về xa lạ..