Nhưng "Nó"! "Nó" không là gì cả, chỉ là một cô bạn thân. "Nó" khiến em cười nhiều như em đã từng cười rất nhiều khi gặp "Nó", khi nói chuyện với "Nó". Trước đây, mối quan hệ của chúng em chỉ đơn giản là vậy, không có gì rõ ràng, chỉ mập mờ.
Sau đêm đó, em quyết định phá bỏ tất cả những bức tường em đã dựng lên để che đậy bản thân, để trái tim mình có cơ hội đón nhận tình yêu.
Sau đêm đó, em cảm thấy "Nó" quan trọng với mình hơn. Và một sự việc xảy ra càng làm em thấy "Nó" quan trọng hơn nữa.
Ngày hôm sau, một ngày dài trôi qua mà không có tin nhắn hay cuộc gọi nào từ "Nó". Một ngày mà em cảm thấy chán chường và vô nghĩa. Em cứ chờ đợi, chờ đợi một tin nhắn từ "Nó" để chứng minh rằng "Nó" nhớ đến mình, nhưng không. Sự chờ đợi cũng có giới hạn của nó, em quyết định chủ động nhắn tin cho "Nó".
Em: "Mày!..."
Không có tin nhắn nào đến. Chiếc điện thoại im lìm, không rung lên. "Chắc là Nó đang bận gì đó, hoặc điện thoại hết pin..." Em tự đưa ra hàng tá lý do để biện minh cho "Nó" và an ủi bản thân. Bởi vì bình thường, em nhắn tin là "Nó" trả lời ngay lập tức. Một cảm giác khó tả lại dâng lên.
Rồi lại một tin nhắn nữa:
Em: "???..."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Làng Quê, Thành Phố, Tôi và Em