Chào các thím, lại là em đây!
Dạo này em bận quá nên ít khi lên mạng được, với lại chưa có mạng lại nữa. Sống ở thành phố mà cứ như người ở quê vậy đó!
Em xin tiếp tục câu chuyện của mình.
Một đêm, một cảm xúc dâng trào khó tả, tổng hợp từ nhiều cung bậc: bồn chồn, day dứt, lâng lâng, tim đập loạn xạ. Cơn bão ập đến, mưa xối xả, gió gào thét, nhưng với em đó lại như một bản rock điên cuồng, một bản tình ca rock thật cuồng nhiệt.
Em cứ ngỡ rằng cuộc tình đơn phương kia đã khiến em chết lặng, vô cảm. Nhưng thực ra, tình yêu trong em chỉ là đang ngủ yên mà thôi. Em không thể nào quên được hình ảnh một "thằng ngốc" bị đùa cợt tình cảm, rồi cay đắng chấp nhận bỏ cuộc. Một hình ảnh của kẻ thua cuộc, chết lặng trong một thời gian dài. Suốt khoảng thời gian đó, em phải đối mặt với vô vàn thử thách. Nhưng em đã vượt qua tất cả, chiến thắng tất cả, và quan trọng hơn là trở thành một con người vô cảm trước mọi thứ, đặc biệt là phái nữ. Dù có vài người bày tỏ tình cảm, nhưng em dường như không còn rung động nữa. Em thẳng tay từ chối, đôi khi còn có phần trêu đùa. Nghĩ lại, đôi khi em thấy mình thật đáng trách. Đã có lần em gặp lại "Nhỏ" nhưng cố tình lướt qua như người dưng chưa từng quen biết. Có lẽ đó là cách tốt nhất để em bỏ lại quá khứ và sống tiếp với tương lai. Từ lúc đó, em không còn muốn yêu đương gì nữa, cũng không còn tình cảm gì với "Nhỏ". Em chỉ tồn tại, chứ không phải là sống.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kinh Dị: Quỷ Xá (Quỷ Khóc)