Tôi về quê trước cậu ấy hai ngày. Hai ngày đó tạm thời yên ổn, không có chuyện gì xảy ra. Về đến nơi, tôi hay ra quán cà phê ngồi một mình. Tôi cũng không biết cậu ấy về ngày nào, vì tôi có hỏi đâu. Không biết ma xui quỷ khiến thế nào, tối hôm cậu ấy về, tôi lại ra ngồi quán quen.
Đang ngồi nhâm nhi ly cà phê, châm điếu thuốc phì phèo (từ khi nói dừng lại với cậu ấy, tôi hút nhiều hơn, haizz), tôi phát hiện cậu ấy đang ngồi bàn bên cạnh với mấy đứa bạn. Lúc đi vào tôi không để ý. Cậu ấy quay qua nhìn tôi, tôi nhìn lại rồi lại cắm mặt vào ly cà phê và điếu thuốc. Tâm trí tôi lúc đó lại đang nằm ở bàn bên cạnh. Lòng tôi cồn cào như lửa đốt, muốn nói chuyện với cậu ấy, muốn thấy cậu ấy cười, muốn cậu ấy là người ngồi cạnh tôi lúc này.
Bỗng cậu ấy lên tiếng: "Qua đây ngồi nè! Ngồi một mình bên đó làm gì."
Tôi đáp: "Ừ! Ngồi đi! Ngồi đây được rồi..."
Chỉ trao đổi vỏn vẹn hai câu, tôi ngồi lại một buổi mà không nói thêm lời nào rồi tính tiền ra về.
Về đến nhà, cậu ấy nhắn tin: "Ê! Bình thường nha..."
"Uhm! Bình thường..."
"Mà bữa nay hút thuốc nữa? Ghê quá."
"Ờ! Thì cũng bình thường mà..."
"Bình thường gì mà bình thường, đừng hút thuốc, ghê lắm..."
"Ờ!..."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Toàn Cầu Cao Võ