Quay tiếp, lại hướng vào "Nó":
- Ai? Có trong này không?...
- Ừ thì... thì... có...
Thằng em họ em nhanh nhảu như con cẩu:
- Nói cho vuông là thằng U. Quay tiếp...
"Nó" chỉ cười. Chẳng hiểu sao trong lòng em vui thấy lạ, không còn cảm giác lo sợ nữa.
Và rồi thế nào chai bia lại quay tới em. Trước đây, em chưa từng công khai chuyện tình cảm giữa em và "Nó" cho cả đám biết. Tụi nó hỏi:
- Mày có lừa con K không?
Mấy thằng còn vừa hỏi vừa giơ tay đòi đấm: "Mày mà nói lừa là ăn đấm liền nè". Lúc này, vẫn phong cách của em, em trả lời ngắn gọn, súc tích:
- Không! Tao không lừa...
Lại thằng em họ:
- Thế là được rồi, ổn rồi...
Ngày hôm đó, chắc là em phải thầm cảm ơn mấy đứa bạn "cờ hó" rồi. Em lo sợ thế này thế nọ thế chai, cơ mà mọi chuyện cũng tương đối bình thường rồi. Chỉ còn em và "Nó". Tối về em nhắn tin nói chuyện với "Nó", rồi "Nó" nói:
- Giờ thế nào? Xác định đi...
- Xác định sao?
- Bình thường lại nha...
- Ừ! Bình thường...
Sau đó là những lời nói lan man nhưng cũng không liên quan đến chuyện tình cảm. Vẫn vô tâm, hờ hững, vẫn chẳng có chủ ngữ...