Logo
Trang chủ

Chương 78

Đọc to

Tôi lại xa Nó. Lại những ngày nỗi nhớ khiến tôi phát điên. Rồi cuộc sống lại tiếp tục rơi vào cái guồng quay đó. Guồng quay chán ngắt mà chỉ một mình tôi chiến đấu, chẳng có ai bên cạnh.

Một mình trong căn phòng nhỏ. Cứ gõ gõ cạch cạch với máy tính suốt đêm. Sáng ra chẳng có ai thực dậy, toàn ngủ nướng tới tận trưa. Khái niệm "khi ông mặt trời thức dậy" đã từ lâu không còn tồn tại trong tôi. Nhiều khi cả nguyên một ngày tôi chẳng biết ngoài kia trời nắng hay mưa nữa. (Một tuần tôi chỉ đi học hai buổi, khi nào có thông báo đồ án hay thực tập thì mới là ngoại lệ). Tôi càng ngày càng thu mình trong căn phòng nhỏ kia. Có một điều kỳ lạ là tôi càng ngày càng quen với nó và trở nên "cool" hơn bình thường.

Trước kia, tôi là người hay chém gió thành bão, hay tạo ra những trò đùa với mọi người, nhất là trước mặt con gái. Nhưng giờ đây thì khác rồi, tôi chẳng quan tâm đến tất cả những đứa con gái khác nữa. Đứa con gái tôi quan tâm duy nhất bây giờ là Nó. Có lẽ như thế là quá đủ rồi. Tôi không nhắn tin hay nói chuyện điện thoại với một đứa con gái nào khác ngoài Nó. Tôi không muốn phát sinh thêm những mối quan hệ với những người khác giới để rồi lại có những chuyện không hay khác xảy ra.

Tôi chẳng phải cao to đẹp trai, hay đại gia gì cả, nhưng cũng có một cơ số mấy đứa con gái "hâm hâm" (nói hâm hâm nhưng cũng có nhan sắc, cũng dễ thương - theo lời mấy thằng bạn tôi nhận xét, chứ tôi chẳng quan tâm làm gì cho mệt đầu) thích tôi, tôi cũng không hiểu được luôn. Vì tôi soi gương mà cũng chỉ thấy mình là một thằng "quá là bình thường", nếu không muốn nói là xấu. (Chả phải khoe khoang nhưng tôi nói ra để các thím biết là tôi đã thay đổi rồi, theo chiều hướng tích cực - có lẽ thế). Nói chung là tôi đã thay đổi nhiều so với trước kia, lớn hơn nữa rồi....

 

Đề xuất Voz: Vẫn Là Thằng Lặng Lẽ Đi Sau Em Và Nó
BÌNH LUẬN