Rồi cũng đến cái lúc em lại xách ba lô khăn gói trở lại, lại những cảm giác đó, lại cảm thấy tiếc nuối những ngày đã qua....
Cuộc sống mà cứ trôi êm đềm như thế thì quả là tốt, nhưng đời có mấy ai được vậy, không ít thì nhiều cũng có những lần giận hờn để con người ta hiểu nhau hơn chứ. Và đây là một lần của em:
Như em đã nói ở một chap nào đó phía trước, người ấy của em không xinh, không đẹp như hotgirl này nọ (ba mét bẻ đôi), người ấy chỉ là một cô bé dễ thương, cá tính thôi mà chẳng hiểu sao nhiều thằng thích người ấy thế không biết. Theo em thống kê thì cũng phải trên dưới 5 thằng rồi. Hiazzz.... Tất nhiên là người ấy chẳng giấu em chuyện gì, mấy thằng kia gọi điện thoại hay nhắn tin gì người ấy cũng kể hay gửi nguyên tin nhắn qua cho em hết. Em - một thằng rất là ích kỷ trong chuyện tình cảm, em chỉ muốn người yêu em là của em thôi (em nghĩ điều này cũng là chính đáng thôi mà đúng không các thím) cho nên dù em giữ thái độ tốt, tỏ ra cũng chẳng có gì to tát với em cả nhưng thực ra là em "bão tố nổi lên cồn cào" trong lòng. Có một lần như thế này:
Cái thằng mà dọa đánh em ở chap trước đó, nó biết người yêu em đã đồng ý với em rồi nhưng nó vẫn cứ hay liên lạc nhắn tin gọi điện này nọ, điều này thì thật sự em ức chế lắm. Em cũng sẽ chẳng biết sự gì nếu như người ấy không kể cho em nghe. Số là đang nhắn tin thì người ấy:
"Anh! Em kể anh chuyện này nhưng anh đừng mắng em nha..."
"Có gì mà mắng, em kể đi..."
"Thằng R mới gọi điện thoại cho em..."
"Thế nó nói như thế nào em?"
"Nó bảo nó đang hút thuốc, em thì em không thích nhìn thấy ai hút thuốc cả nên em bảo nó đừng hút thuốc nữa."
"Ơ! Thế thì có gì sai đâu mà anh mắng em!..."
"Rồi nó bảo em mỗi ngày một tin nhắn để nó không hút thuốc."
"Hút thuốc hay không là chuyện cá nhân của mỗi người. Ai cũng có ý thức của mình. Nó liên quan gì tới em?"
"Nhưng mà em không thích những người hút thuốc nên em hứa với nó rồi."
Đề xuất Giới Thiệu: Vân Thâm Bất Tri Mộng