Logo
Trang chủ

Chương 91

Đọc to

Lúc đó tự nhiên cảm xúc dâng trào làm em nghẹn giọng. Tự nhiên nước mắt chạy ra lúc nào không hề biết. Em tiếp:

- Con lớn rồi. Nhận thức cũng có rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu. Con đường của con, con lựa chọn chứ mẹ. Chẳng lẽ bố mẹ lại cấm con những chuyện như thế...

Em nói khá là nhiều, nhưng đại khái là như thế.

Mẹ em nghe em nói thì cũng khóc theo luôn. OMG.

- Mẹ không cấm gì. Nhưng con còn trẻ. Có những điều con không thể nhận ra được lúc này. Nhưng đến tuổi của mẹ thì con mới hiểu được.
- Mẹ không biết là con mẹ đã lớn đến đâu rồi đâu. Tính cách của con thì mẹ hiểu rồi đó. Con không từ bỏ đâu. Con chỉ cần bố mẹ ủng hộ và tin tưởng con thôi. Nhưng điều con không thể nhận ra thì xin hãy để cho con tự nhận ra. Xin bố mẹ dừng áp đặt những suy nghĩ và kinh nghiệm của bố mẹ lên con. Sao mẹ không nghĩ đó là lựa chọn đúng đắn của con. Nếu như con từ bỏ thì con sẽ hối hận suốt đời thì sao. Bố mẹ cứ để con tự cảm nhận tất cả mọi thứ, như thế thì con mới lên được. Bố mẹ làm ơn tin tưởng ở con. huhuhu...

Mẹ em chẳng nói gì cả, im lặng và khóc. Em lại nói tiếp:

- Lúc trước, mẹ cũng lựa chọn, vứt bỏ tất cả để lấy bố con. Nếu không làm điều đó thì đã không có con tồn tại trên đời này. Vậy bây giờ mẹ cấm con lựa chọn? Làm ơn đừng... huhuhu...

 

Đề xuất Voz: BÀI THƠ CHO AI ĐÓ YÊU THẦM VÀ BỎ
BÌNH LUẬN