Logo
Trang chủ

Chương 92

Đọc to

Nói thêm cho các thím hiểu là hồi trước mẹ em đáng lẽ ra không lấy bố em. Ông ngoại ép mẹ phải lấy một người khác, nhưng mẹ nhất định không chịu, đã làm đám hỏi với người đó rồi mà mẹ cũng nhất quyết đi trả quả cho bằng được. Bị nói bị đánh nhiều lắm nhưng nhất quyết lấy bằng được bố em. Nếu không thì đã không có em tồn tại để viết mấy dòng tâm sự này cùng các thím rồi. haha...

- Mẹ không cấm gì cả...

Thằng em em thì ngồi im re chả nói gì. Nó cảm nhận được sự nghiêm túc và nghiêm trọng của cuộc nói chuyện....

Blah blah blah nhiều điều nữa rồi em im lặng đi vào phòng. Lúc đó em chẳng biết mẹ em suy nghĩ thế nào nữa. Em cũng chỉ muốn mẹ nghe hết tất cả tâm sự của em thôi. Em lúc đó là một con người khác hẳn em thường ngày. Nghiêm túc chứ không troll troll...

Ngày hôm sau có cả bố em nữa. Đang ngồi nói chuyện. Có cả em gái em nữa. Chẳng nhớ lúc đó nhắc đến chuyện gì mà mẹ em nói một câu như này:

- Hồi trước tao bằng mọi giá lấy bố mày cho bằng được, bây giờ con cái tao không cấm đoán gì cả. Nhưng cũng lớn rồi, tự ý thức được bản thân là ai và cần làm gì....

Nghe câu nói đó mà em vui không kể xiết. Cuộc nói chuyện đó đã có tác dụng. Bây giờ em chả quan tâm đến những lời dèm pha của thiên hạ nữa. Chỉ cần gia đình hiểu và tin tưởng em là được rồi....

Em yêu "Nó", nghiêm túc trong tình cảm và suy nghĩ. Nhất định em sẽ cố gắng thực hiện những dự định của em và "Nó".

Đề xuất Voz: Hành trình lấy vợ =)))
BÌNH LUẬN