Logo
Trang chủ

Chương 1416: Bọn hắn là cùng một bọn

Đọc to

Lữ Thiếu Khanh cứ thế mà khen Ngao Thương và Mị Phi, khiến cả hai tức đến nghiến răng nghiến lợi. Bọn họ lại mong Lữ Thiếu Khanh đánh mình một trận, vì bị đánh như vậy ngược lại có lợi cho bọn họ. Nhưng Lữ Thiếu Khanh quá xảo quyệt, không đánh người mà lại khen ngợi họ. Kiểu thao tác này khiến họ buồn nôn như vừa ăn phải đồ thiu của đêm qua, suýt nôn ra.

"Đáng chết! Tên hỗn đản đáng chết, ta tuyệt đối sẽ không tha hắn!" Trở lại chỗ ở, Mị Phi hung hăng đập nát một chiếc bàn, phẫn nộ gầm thét: "Đời này ta không đội trời chung với hắn!"

Ngao Thương cũng căm hận khôn nguôi: "Không sai, đời này ta tuyệt đối phải giết chết hắn!"

Cả hai đều là thiên chi kiêu tử, khi nào từng bị người khác làm cho buồn nôn đến vậy? Bọn họ chỉ hận thực lực của mình không đủ, bằng không thì chắc chắn đã ra tay giết Lữ Thiếu Khanh.

Mị Phi nói với Ngao Thương: "Mau nghĩ cách đi. Ta muốn trừng trị tên hỗn đản này, ta muốn giết hắn!"

Mị Phi không muốn đợi thêm dù chỉ một khắc, nàng chỉ muốn trừng trị Lữ Thiếu Khanh ngay lập tức.

Ngao Thương nơi nào có biện pháp hay nào? Biện pháp duy nhất hắn nghĩ ra chính là: "Chẳng lẽ muốn mời cao thủ trong tộc đến giết hắn?"

Lữ Thiếu Khanh quá mạnh, trong thế hệ trẻ của năm nhà ba phái không ai là đối thủ của hắn. Đừng nói là đối thủ của hắn, ngay cả Tiêu Y cũng chẳng có mấy người đánh lại nàng.

Biện pháp của Ngao Thương khiến sắc mặt Mị Phi khó coi: "Trừ khi các lão tổ xuất thủ, nếu không, ai có thể đánh thắng được hắn? Ngươi quên chuyện lúc trước sao?"

Ngao Thương trầm mặc, hắn ôm ngực, lại cảm thấy thêm mấy phần buồn nôn. Trước đây cũng không phải không có phái người đi đối phó Lữ Thiếu Khanh. Mị gia Mị Bắc Lạc, Ngao gia Ngao Trường Đạo, Ngao Tăng — ba đại cao thủ cùng xuất hiện truy sát Lữ Thiếu Khanh. Kết quả thì sao? Mị gia và Ngao gia ngay cả tro cốt của bọn họ cũng không tìm thấy.

Gia tộc bọn họ muốn đối phó Lữ Thiếu Khanh, phải cần Luyện Hư kỳ, thậm chí cảnh giới mạnh hơn xuất thủ mới được. Nhưng mà, cho dù là bọn họ cũng không biết trong gia tộc mình có tồn tại như vậy hay không.

"Ghê tởm!" Ngao Thương cũng cảm giác rất buồn rầu. "Chẳng lẽ liền không có biện pháp đối phó hắn sao?"

Ngay khi hắn vừa dứt lời, một bóng người xuất hiện trước mặt bọn họ. Hai người đầu tiên là kinh hãi, sau khi nhìn rõ người đến, không khỏi kinh ngạc: "Công Tôn Từ?!"

Người đến chính là Công Tôn Từ, hắn sắc mặt trắng bệch, khí tức không được tốt cho lắm. Ngao Thương không khỏi hỏi: "Ngươi không sao chứ?"

Sắc mặt Công Tôn Từ như vừa bò ra từ cống ngầm, khó coi tới cực điểm, trong ngoài đều tỏa ra khí tức cừu hận.

"Đáng chết lão già, ta tuyệt đối sẽ không tha hắn!" Hắn tới đây, vốn còn muốn ra sân vào thời khắc mấu chốt để vớt vát chút thể diện cho Công Tôn gia. Kết quả bị người đánh lén, làm thành một chuyện cười.

"Hiện tại thế nào?"

Công Tôn Từ bị đánh lén về sau, bỏ chạy chữa thương. Sau khi thương thế ổn định, hắn len lén trở về, định xem tình hình thế nào. Nhưng mà, khi trở về lại phát hiện Ma Tộc đã rút đi. Sau khi hiểu rõ chuyện đã xảy ra từ miệng Ngao Thương, Mị Phi, biểu cảm của Công Tôn Từ chẳng khá hơn chút nào, vẫn khó coi như cũ. Theo như vậy thì, kẻ chân chính làm náo động chính là Lữ Thiếu Khanh.

Công Tôn Từ đối với Lữ Thiếu Khanh không có chút thiện cảm nào. Còn trẻ như vậy mà đã mạnh hơn hắn nhiều đến thế, muốn nói không ghen ghét thì đó là điều không thể. Công Tôn Từ căm hận nói: "Ghê tởm, hắn làm sao lại mạnh như vậy?"

Ngao Thương không khỏi thở dài, cũng căm hận khôn nguôi: "Không sai, quá mạnh, chúng ta muốn đối phó hắn cũng chẳng có cách nào. Hắn cường đại đến ngay cả Ma Tộc cũng tràn đầy kiêng kị đối với hắn."

Vừa dứt lời này, Công Tôn Từ bỗng như phát hiện điều gì, khẽ quát một tiếng: "Không đúng!"

Ngao Thương và Mị Phi liếc nhìn nhau, sau đó tò mò nhìn Công Tôn Từ: "Có vấn đề gì?"

Công Tôn Từ cười lạnh một tiếng: "Các ngươi không cảm thấy hắn và Ma Tộc quan hệ quá tốt ư? Ta nghi ngờ quan hệ của bọn họ bất thường."

Lời này vừa nói ra, Ngao Thương dường như hiểu ra điều gì: "Ý của ngươi là sao?"

"Ma Tộc nếu đã kiêng kị hắn, sẽ không cần phải khách khí với hắn như vậy, mà lại cũng không cần len lén tránh mặt người khác mà thương lượng điều gì. Nhân tộc và Ma Tộc là đối lập, quan hệ tốt đến thế này, chỉ có một khả năng duy nhất: bọn họ là cùng một phe!"

Hai mắt Công Tôn Từ phát ra quang mang nguy hiểm, lời này vừa ra, Ngao Thương và Mị Phi lập tức vô cùng mừng rỡ.

"Không sai, quan hệ quá bất thường!" Mị Phi kêu to. "Vị Ma Tộc Luyện Hư kỳ kia khách khí với hắn một cách lạ thường!"

Ngao Thương phấn chấn, trong nháy mắt đã muốn đặt điều để vu khống Lữ Thiếu Khanh: "Hắn có cấu kết với Ma Tộc, hắn là gian tế của Ma Tộc tại đây! Thảo nào tuổi còn trẻ mà đã có được thực lực cường đại đến thế, khẳng định là được Ma Tộc ủng hộ, bằng không làm sao có thể lợi hại hơn người của năm nhà ba phái chúng ta?"

Mị Phi lại đập nát thêm một chiếc bàn, hưng phấn kêu lên: "Tốt quá rồi! Đem tin tức truyền về, để năm nhà ba phái thương lượng cách đối phó tên gian tế Ma Tộc này!"

Ngao Thương không khỏi tán dương Công Tôn Từ: "Công Tôn huynh quả nhiên thông minh, chẳng kém Công Tôn Liệt công tử là bao."

Công Tôn Từ hừ một tiếng, ngạo nghễ nói: "Ta cũng không kém hắn." Bất quá hắn cũng nhắc nhở hai người: "Chuyện này truyền về, để trong tộc đưa ra quyết định, kinh nghiệm của họ phong phú. Muốn đối phó Lữ Thiếu Khanh, phải tìm cơ hội tốt nhất xuất thủ, một kích tất sát, để hắn vĩnh viễn không thể siêu sinh..."

Về phía Lữ Thiếu Khanh, hắn mang theo Tiêu Y và Doãn Kỳ lại tìm một nơi để ở. Khi đến đây, Lữ Thiếu Khanh rất hài lòng với hoàn cảnh nơi đây. Hoàng thành mặc dù bị Đoan Mộc Kình Thiên một chưởng đánh vỡ, nhưng vẫn còn một số nơi được giữ lại. Lữ Thiếu Khanh tìm một chỗ, trực tiếp nằm xuống, thoải mái thở dài một tiếng: "Ha ha, ở chỗ này đợi một đoạn thời gian rồi trở về đi, kẻo chưởng môn nói ta không làm chính sự."

Tiêu Y bĩu môi, trông rất không vui: "Nhị sư huynh, vì sao không cho ta giết tên lão gia hỏa kia? Yên lành làm người không muốn, lại đi làm chó săn, còn muốn giết hại đồng bạn. Loại người như vậy nên giết."

"Lúc đó ngươi yếu đến mức suýt không còn sức đi bộ, giết làm sao được? Ta đây là đau lòng ngươi, mà lại, trời có đức hiếu sinh."

Doãn Kỳ lúc này khinh bỉ nói: "Nói xằng nói bậy, vậy ngươi để Ma Tộc giết thì chẳng phải cũng vậy sao?"

"Ai, Ma Tộc động thủ và chúng ta động thủ là hai chuyện khác nhau. Ít nhất Ma Tộc giết hắn có thể chấn nhiếp tốt hơn những kẻ khác muốn làm chó..."

Đề xuất Voz: Những câu xin chào - SunShine!!
Quay lại truyện Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

hungnm001

Trả lời

4 tuần trước

Chap1501 lỗi nha. Về chap đầu tạ sùng ngô thiên tung

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1501 cũng bị nhầm rồi ad, về mấy chap đầu đấy.

Ẩn danh

Henry Nguyen

Trả lời

1 tháng trước

chap 1408-1409 bị nhầm rồi ad, nhầm về mấy chap hồi đầu

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok nha

Ẩn danh

Mẩu

Trả lời

1 tháng trước

1383- 1384 lỗi r add ạ

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

done

Ẩn danh

Anh Trung Đoàn

Trả lời

1 tháng trước

687 bị lỗi òi ad ơi

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi chương 2466 bị lỗi rồi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Đức

Trả lời

2 tháng trước

ad ơi fix lại chương 2290 đi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok