Logo
Trang chủ

Chương 102: Giết Tào Dịch (thượng)

Đọc to

“Sở Mộ?” Hân Tuyết nhìn chằm chằm vào Sở Mộ dưới màn mưa, kinh ngạc đến tột cùng. Trên đảo Thanh Yểm Ma năm xưa, Sở Mộ đã để lại cho nàng ấn tượng sâu sắc, bởi vì hắn bằng sức mạnh một người đã đánh bại toàn bộ đội ngũ địch nhân.

Sở Mộ nhìn thiếu nữ trước mặt, chậm rãi nói: “Ngươi dùng phương pháp này hấp dẫn địch nhân, sau đó nhân lúc đối phương không đề phòng…”

“Ta… thật ra ta…” Hân Tuyết định giải thích điều gì đó, nhưng phát hiện mình căn bản không có gì để giải thích, đành cúi đầu im lặng.

“Tào Dịch có ở quanh đây không?” Sở Mộ hỏi.

“Ừ, ngươi… ngươi mau đi đi, hắn sẽ tới rất nhanh.” Hân Tuyết nói với Sở Mộ.

“Ta tới giết hắn.” Sở Mộ thản nhiên nói.

“Giết hắn? Ngươi muốn giết hắn?” Hân Tuyết lại một lần nữa lộ vẻ kinh hãi.

Sở Mộ cũng là Hồn Sĩ giống như mình, Hân Tuyết cảm thấy một Hồn Sĩ làm sao có thể đánh bại Tào Dịch được.

“Thực lực của hắn đã mạnh hơn trước kia, ta khuyên ngươi nên tránh xa hắn ra một chút.” Hân Tuyết hiển nhiên rất rõ thực lực của Tào Dịch.

Hân Tuyết không ngờ Sở Mộ cũng sinh sống tại Tù Đảo này, hơn nữa đã sinh tồn được một năm. Nhưng thực lực Tào Dịch trong tâm trí nàng vốn cực kỳ mạnh mẽ, căn bản không thể nào đánh bại được.

Sở Mộ chỉ lẳng lặng lắc đầu, không hề có ý định rời đi. Cho dù thực lực Tào Dịch thế nào, lần này hắn cũng phải chết.

“Khủng Lang của hắn đã đạt tới Tứ đoạn Nhị giai rồi, vô cùng hung tàn, trong Chiến Tướng cấp có rất ít Hồn sủng là đối thủ của nó. Thủy Tinh Linh lại càng đạt đến Ngũ đoạn Nhị giai, mặc dù là Hồn sủng Nô Bộc cấp nhưng mà trải qua cường hóa bằng hồn tinh dược liệu, lực chiến đấu đã tiếp cận Khủng Lang. Hắn ở trên đảo còn bắt sống một con Tứ đoạn Phong Bạo Tinh Linh.”

Trong mắt Hân Tuyết, bất kỳ Hồn sủng nào của Tào Dịch cũng có thể giết chết Sở Mộ, vì thế hành vi này của Sở Mộ quả thực là tự tìm đường chết.

“Thanh Yểm Ma của hắn tới giai đoạn nào rồi?” Sở Mộ mở miệng hỏi.

“Tứ đoạn Tam giai, là Hồn sủng mạnh nhất.” Hân Tuyết nói.

Sở Mộ gật đầu, sau đó không để tâm đến Hân Tuyết nữa, cất bước đi thẳng đến phía bờ biển.

“Đừng đi, Tào Dịch đang ở đó, ngươi hãy đi hướng khác.” Hân Tuyết lập tức nhắc nhở.

Thế nhưng Sở Mộ vẫn tiếp tục đi về phía trước, hoàn toàn phớt lờ lời nói của nàng.

Trên một khối đá ngầm, Tào Dịch đang im lặng chờ đợi, ánh mắt nhìn xuyên qua màn mưa, khóe môi liên tục nở nụ cười lạnh. Mang theo Hân Tuyết hiển nhiên là hành động vô cùng sáng suốt, nữ nhân này giúp hắn tiết kiệm không ít phiền toái, hơn nữa còn mang lại rất nhiều lợi ích.

“Lại được thêm một quyển trục rồi, ha hả, cuối cùng mọi thứ sẽ thuộc về ta.” Tào Dịch tự nhủ trong lòng.

Lúc nói lời này, Tào Dịch phát hiện một thân ảnh màu đen từ trong rừng rậm đi ra, người này không dùng bất kỳ vật gì che chắn mưa, chỉ lạnh lùng từ trong màn mưa đi tới, tư thái hoàn toàn hòa mình vào khung cảnh nơi đây.

Tào Dịch lập tức nhíu mày, hiển nhiên là nhận ra lần này Hân Tuyết không thành công hấp dẫn tên tù nhân đó. Tào Dịch biết không thể tránh khỏi một trận chiến, chậm rãi niệm chú triệu hồi Khủng Lang ra trước mặt mình.

Người kia không triệu hồi Hồn sủng, chỉ chậm rãi đi tới gần, khi khoảng cách dần rút ngắn, dung mạo hắn dần hiện rõ.

“Sở Mộ.” Tào Dịch đang định ra lệnh cho Khủng Lang công kích kẻ không triệu hồi Hồn sủng kia, nhưng khi thấy rõ dung mạo người này lập tức lộ vẻ kinh ngạc.

Sở Mộ khẽ nhếch môi cười khẩy, mỗi khi gặp kẻ thù của mình, Sở Mộ nở nụ cười tàn độc tựa quỷ dữ.

“Đã lâu không thấy, Tào đại nhân.” Sở Mộ cười nói.

“Tại sao là ngươi?” Tào Dịch vừa kinh ngạc vừa tức giận.

Tào Dịch phẫn nộ tự nhiên là bởi vì Sở Mộ khiến hắn bị ném lên Tù Đảo tàn khốc này.

“Ta cũng là tù nhân nơi đây.” Sở Mộ thản nhiên nói.

Tào Dịch hít sâu một hơi, tựa hồ đã hiểu ra điều gì đó, tâm tình bất an trên mặt lập tức tan biến, cười lạnh một tiếng rồi nói: “Ngươi đến đây tìm chết sao?”

“Hoàn toàn ngược lại, ta tới để giết ngươi, chuyện một năm trước khiến ta không thể nào quên.” Sở Mộ nói.

“Giết ta? Ha ha ha, ngươi muốn giết ta? Sở Mộ, ngươi có phải chịu không nổi không khí Tù Đảo nên hóa điên rồi sao?” Tào Dịch cười phá ra.

“Có điên hay không, ngươi sẽ biết rất nhanh.” Sở Mộ cũng không để tâm đến thái độ khinh thường mà Tào Dịch biểu lộ, chậm rãi niệm chú Hồn Ước.

Một phù văn màu xanh đậm dần dần hiện ra dưới mặt đất, sau đó mở rộng thành đồ án hình trăng rằm huyễn lệ, không khí xung quanh lập tức bị Yêu Hỏa Tà Diễm thiêu đốt.

Tào Dịch nhìn chằm chằm vào đồ án do Sở Mộ triệu hồi, vẻ khinh miệt và đùa cợt trên mặt dần dần biến mất, thay vào đó là kinh ngạc tột độ.

“Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.” Tào Dịch lập tức bị trấn trụ, trợn mắt nhìn Sở Mộ triệu hồi ra một con Hồn sủng cường đại này. Mặc dù cách nhau hơn mười thước nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được luồng yêu khí cuồng mãnh tỏa ra từ thân thể Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ.

Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ cơ hồ là tồn tại vô địch trong hàng ngũ Chiến Tướng cấp, đồng thời cũng là Hồn sủng hoàn mỹ được tất cả Hồn Sĩ ước mơ.

“Ngao ô ô ô ~~~!” Đối mặt một con yêu thú tà dị như vậy, cho dù là Khủng Lang hung tàn cũng phải sợ hãi. Đồng dạng là cao đẳng Chiến Tướng cấp, hình thể Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ không có to lớn uy vũ như Khủng Lang, nhưng sáu cái đuôi khoa trương và hai tròng mắt yêu dị tràn đầy dã tính vẫn làm cho những Hồn sủng khác sợ hãi. Dưới tình huống chiến đấu chân chính, Khủng Lang đã không phải là đối thủ của Lục Vĩ Yêu Hồ bình thường rồi. Về phần Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ là Hồn sủng sánh ngang với Thống Lĩnh cấp, lực chiến đấu lại càng kinh khủng. Trừ phi Khủng Lang cao hơn một đoạn, nếu không thực lực hai bên chênh lệch rất xa.

Tào Dịch – Khủng Lang đã đạt tới Tứ đoạn Nhị giai, nhưng Mạc Tà trải qua một năm chiến đấu đã đạt đến Tứ đoạn Nhất giai.

“Làm sao có thể? Ngươi làm sao có thể nhận được con Hồn sủng này.” Sắc mặt Tào Dịch quái dị tới cực điểm, oán hận muốn nhào tới trực tiếp đánh chết Sở Mộ, sau đó cướp đoạt con Hồn sủng hoàn mỹ này vào tay.

Lục Vĩ Yêu Hồ là chủng loại Hồn sủng tương đối thưa thớt, thường sinh sống ở những địa phương đặc thù, có thể nói muốn bắt nó chỉ có thể dựa vào may mắn mà thôi. Xác suất tìm thấy Tà Diễm Lục Vĩ Yêu Hồ lại càng bé nhỏ, Hồn sủng hoàn mỹ Chiến Tướng cấp thường thường còn có giá trị hơn cả một số yêu thú Thống Lĩnh cấp.

Đề xuất Tiên Hiệp: Vô Địch Thiên Mệnh
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN