Logo
Trang chủ

Chương 1465: Bạch Ngữ cũng được mời

Đọc to

"Ngươi hiện tại cũng có rồi sao?" Lời nói của Băng Lam chứa đầy ẩn ý. "Ngươi đang nói đến Sở Mộ?" Băng Lam khẽ gật đầu. "Hắn chỉ hận không thể giết ta càng sớm càng tốt, hơn nữa người này đầu óc có vấn đề, rất thích ngược đãi người khác." Giọng Vũ Sa nửa đùa nửa thật.

Băng Lam im lặng không nói nên lời, không ngờ lại có người dám nói xấu nhi tử của mình ngay trước mặt. Nếu là người khác, nàng đã sớm ra tay trừng trị rồi. Nhưng nói đi thì nói lại, khoảng thời gian Sở Mộ hành hạ Vũ Sa quả thực rất thê thảm. Bất kỳ ai bị linh hồn ma diễm thiêu đốt liên tục suốt mấy năm trời cũng sẽ oán hận hắn thôi.

May mắn thay, Diệp Khuynh Tư tâm địa thiện lương, đã âm thầm giúp Vũ Sa giảm bớt thống khổ do ma diễm thiêu đốt. Mối thù giữa Sở Mộ và Vũ Sa lớn đến mức khó thể hình dung, nhưng Diệp Khuynh Tư lại đứng ở góc độ khách quan để phán xét sự việc. Nàng không hề muốn mâu thuẫn và thù hận giữa họ tiếp tục sâu sắc. Việc nàng làm quả thực sáng suốt, ít nhất hiện tại Vũ Sa đã tạm gác mối thù với Sở Mộ, chung tay bảo vệ Tân Nguyệt Địa.

"Ta cũng sẽ tham gia hội nghị Lưỡng Khôn sơn, lần này ngươi phải hết sức cẩn thận, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nhắm vào ngươi." Vũ Sa nhắc nhở Băng Lam. "Ta biết rồi." Băng Lam gật đầu đáp. Hội nghị còn chưa diễn ra, nhưng Liễu Băng Lam đã cảm nhận được một luồng sóng ngầm đang cuộn trào, ẩn sâu bên trong là những âm mưu quỷ kế có thể khiến thiên địa đảo điên.

"Có một thế lực cực mạnh đang tìm cách phá hủy Tân Nguyệt Địa, ngươi cần phải chuẩn bị thật đầy đủ. Lực lượng của ta không nên lộ diện quá sớm, các ngươi phải tự mình vượt qua chuyện này. Ở hội nghị Lưỡng Khôn sơn lần tới, toàn bộ Tranh Minh đại địa sẽ là địa bàn của ta. Chúng ta sẽ nắm giữ quyền lực tuyệt đối, nói một tiếng không ai dám phản kháng." Vũ Sa trầm giọng nói.

Lãnh thổ Thứ Nguyên là mảnh đất quỷ dị và thần bí bậc nhất. Thực chất, vùng đất này có liên quan đến Nam Cấm Vực trực thuộc Tân Nguyệt Địa. Lãnh thổ Thứ Nguyên nằm ở một góc phía nam, chính là vùng lãnh thổ của Sở Mộ nối liền với Nam Cấm Vực. Tại đây, tuyệt đại đa số sinh vật đều mang thuộc tính Hắc Ám, trong đó có rất nhiều Hồn sủng Dị hệ thường xuyên lui tới. Yểm Ma nhất tộc chính là kẻ Thống trị nơi này.

Địa hình Lãnh thổ Thứ Nguyên dài hẹp, kéo dài từ cực nam Tân Nguyệt Địa cho đến biên giới tây nam. Nó cũng là bức tường ngăn cách giữa Tranh Minh đại địa và Tân Nguyệt Địa. Nhân loại ở hai lãnh thổ này hầu như không có liên hệ với nhau chính là vì sự hung tàn khét tiếng của Yểm Ma nhất tộc. Lãnh thổ Thứ Nguyên không phải là vùng đất dành cho nhân loại, khắp nơi chỉ toàn là nham thạch trơ trụi, cả vùng đất xám xịt lúc nào cũng có thể bộc phát những biển lửa nóng rực. Điểm này thực sự tương đồng với Yểm Ma Thánh Vực. Hắc Ám nguyên tố tràn ngập không khí, thỉnh thoảng lại có những bóng dáng quỷ dị lướt qua rồi biến mất không chút dấu vết.

Bỗng nhiên, một bóng người màu bạc bay sát mặt đất lướt tới cực nhanh, trong nháy mắt đã đến điểm cuối của Lãnh thổ Thứ Nguyên. Khi bóng người kia bay khỏi Lãnh thổ Thứ Nguyên, hắn lập tức chuyển hướng sang Tranh Minh Thành, toàn thân bốc cháy ma diễm màu bạc, thân thể bóng loáng tựa như thủy ngân, ánh mắt lạnh lẽo dị thường. Cuối cùng hắn rời khỏi Lãnh thổ Thứ Nguyên, sông núi, bình nguyên và rừng rậm dần lùi lại phía sau lưng. Khoảng cách từ Lãnh thổ Thứ Nguyên đến Tranh Minh đại địa rất xa, hoàn toàn không có cứ điểm dừng chân nào.

Ngân Sắc Ma Nhân bay thẳng đến một tòa thành mới dừng lại, thu hồi ma diễm bên ngoài thành rồi chậm rãi tiến vào tìm chỗ nghỉ ngơi. Thế nhưng, hắn vừa mới vào thành đã có hai Hồn sủng sư mặc y phục lộng lẫy tiến lên ngăn cản. "Bạch Ngữ tiên sinh?" Một nam tử có vẻ quý phái mở lời hỏi. Bạch Ngữ lãnh đạm đánh giá hai người, trong lòng bắt đầu cảnh giác. Tranh Minh đại địa vốn không có nhiều người nhận ra Bạch Ngữ, hơn nữa làm sao bọn họ biết được hắn sẽ đến đây? Chuyện này quả thực quá mức quỷ dị. "Có chuyện gì?" Bạch Ngữ lạnh nhạt hỏi.

"Chúng ta là thành viên của Ẩn Đồng hoàng tộc, đây là thư mời tham dự hội nghị. Chủ tử phân phó chúng ta phải tự tay giao cho ngài." Nam tử kia mỉm cười hòa nhã, nhanh chóng giải thích. Vừa dứt lời, hắn bước lên một bước đưa thư mời cho Bạch Ngữ. "Ta không có hứng thú với những chuyện này." Bạch Ngữ không đưa tay đón lấy.

"Có lẽ là có thì sao?" Nam tử kia mỉm cười nói: "Chủ tử của chúng ta biết ngài muốn gì. Trên thế giới này chỉ có duy nhất một đóa Nại Hà Hoa. Lão nhân của Huyền Môn tiên tông có ý lừa gạt ngài, hắn không có khả năng hồi sinh bất kỳ ai, cũng không biết thuật Phục Sinh. Nhưng Chủ tử của chúng ta có thể thực hiện điều ngài mong muốn."

Bạch Ngữ nhíu chặt mày, tại sao những người này lại biết lai lịch của mình? "Ẩn Đồng hoàng tộc?" Bạch Ngữ cũng từng nghe đến gia tộc bí ẩn này. Cuối cùng, Bạch Ngữ vẫn nhận lấy bức thư mời. "Hy vọng ngài đúng hạn lên đường, chúng ta xin phép đi trước." Nam tử kia cẩn thận dặn dò. Hai người xoay người rời đi, bọn họ khống chế Hồn sủng cấp Bất Hủ phi hành cực nhanh, chớp mắt đã biến mất ở cuối đường chân trời, không biết bay về phương nào.

"Thật là kỳ quái, Chủ tử rất ít khi để chúng ta đích thân đi đưa thư mời, cái tên Bạch Ngữ kia rốt cuộc là cao nhân phương nào? Phải biết rằng ngay cả những nhân vật cấp chưởng môn cũng chỉ cho đám thuộc hạ đi giao." Một nam tử khác nhỏ giọng lẩm bẩm. "Ngươi không biết rồi, Bạch Ngữ chính là một Dị Nhân, chẳng lẽ lúc nãy ngươi không nhìn thấy hắn không dùng đến Hồn sủng, mà tự mình bay đến cửa thành hay sao?" Nam tử còn lại nói.

"Dị Nhân hệ? Nhưng tại sao Chủ tử lại cảm thấy hứng thú với nhân loại Dị Nhân hệ?" "Ngươi có chỗ không hiểu rồi. Khi lực lượng đạt tới cảnh giới nhất định sẽ gặp bình cảnh, tiên vật hay bảo vật cao cấp có bao nhiêu đi nữa cũng vô dụng. Nhưng trời sinh luôn có một vài sinh vật dị thường, hoặc là chủng tộc dị biến giúp cho thực lực tăng cường rất nhanh, rất dễ dàng. Về phần Dị Nhân hệ, đó là do linh hồn hai chủng tộc dung hợp với nhau, nếu triển khai nghi thức cổ xưa sẽ có thể tạo ra tác dụng đặc thù. Dĩ nhiên là Chủ tử coi trọng một điểm nào đó trên người hắn. Chỉ cần tìm ra quy luật phát sinh dị biến, nói không chừng Chủ tử sẽ ngộ ra Đạo Bất Tử."

"Thì ra là như thế, thực lực Bạch Ngữ hình như cũng không yếu. Lúc nãy hắn thả ra hàn khí làm ta cảm thấy không thoải mái." "Dị Nhân hệ rất mạnh." "So với chúng ta thì sao?" "Ta đã nói với ngươi biết bao nhiêu lần rồi, không cần thiết phải so sánh chúng ta với người khác. Chúng ta sinh ra đã có huyết mạch cường đại vượt xa người thường, cho dù là Dị Nhân hệ đặc thù cũng không có tư cách đánh đồng với chúng ta. Cho dù bây giờ hắn mạnh hơn, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi." Nam tử kia nói.

Lần này Bạch Ngữ xuất hiện ở Lãnh thổ Thứ Nguyên chủ yếu là vì tu luyện. Trước đó hắn cũng từng tìm đến Huyền Môn tiên tông, nhưng không tìm được lão Tiên sư nắm giữ Nại Hà Hoa. Hắn vốn tưởng rằng đầu mối đã bị chặt đứt, không ngờ chủ nhân chân chính của Nại Hà Hoa lại chủ động tìm đến hắn. Bạch Ngữ là người cẩn thận, hắn biết người ta không thể vô duyên vô cớ trợ giúp mình, đối phương chắc chắn có ý đồ nào đó. Hắn chỉ hy vọng đó là một yêu cầu có thể tiếp nhận.

Sau khi nghỉ ngơi trong thành một ngày, Bạch Ngữ tiếp tục bay tới Tranh Minh Chủ Thành. Khi còn cách Tranh Minh Chủ Thành một đoạn không xa, Bạch Ngữ bỗng nhiên dừng lại, thân thể đứng yên giữa không trung, nhìn chăm chú xuống mặt đất. "Kỳ quái, không gian nơi này tại sao lại rối loạn như vậy?" Bạch Ngữ khẽ nhíu mày, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Bạch Ngữ nắm giữ lực lượng Dị hệ, hắn có thể nhận thấy không gian đang dao động bất thường. Rõ ràng là mảnh không gian xung quanh đang phát sinh tình huống khác thường, tựa hồ rất yếu ớt, có thể nứt vỡ bất cứ lúc nào. "Ùng!" "Ùng ùng ùng ~!" Bỗng nhiên, từng làn sóng không gian dao động mạnh mẽ truyền đến, lần này Bạch Ngữ đã cảm thấy có thứ gì đó đang muốn đột phá sự cản trở của không gian để xông vào thế giới này.

Đề xuất Bí Ẩn: Mục Dã Quỷ Sự - Ma Thổi Đèn
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN