Bên trong Tà miếu Tiên vật vẫn còn không ít Tiên vật, hoàn toàn có thể trợ giúp Yểm Ma cấp Chúa Tể phá vỡ cảnh giới. Hễ Sở Mộ thấy được, hắn không chút do dự thu hết vào túi càn khôn. Mặc dù những khối Tiên vật này không phù hợp với bản thân hắn, nhưng lại có tác dụng cực lớn đối với sự phát triển của Yểm Ma thế triều và Tân Nguyệt Địa.
"Hình như không phát hiện ra điều gì mới mẻ!" Sau khi đi qua những địa phương khác trong Tà miếu, Cẩn Nhu công chúa mới khẽ thốt một câu.
"Ừ!" Sở Mộ gật đầu đáp. Tà miếu quả thật còn ẩn chứa rất nhiều thứ tà dị chưa biết, nhất là Hắc Diệu Nhật cùng vực sâu vô tận. Nhưng bất kể thế nào, Sở Mộ hiện tại đã là cường giả Bất Hủ cao cấp, những nơi kia cũng không đáng để hắn lãng phí thời gian thăm dò.
"Ta nghĩ rằng nó muốn nói cho chúng ta biết một chuyện vô cùng trọng yếu." Cẩn Nhu công chúa tiếp tục lầm bầm một mình.
Sở Mộ cười khổ nói: "Suy đoán hoàn toàn không có tác dụng. Nếu có cơ hội đến lãnh thổ Thứ Nguyên, hoặc là tiến lại gần Hắc Diệu Nhật rồi hãy tính sau!"
"Vậy bây giờ chúng ta đi lãnh thổ Thứ Nguyên?" Ánh mắt Cẩn Nhu công chúa lập tức lóe lên quang mang hưng phấn.
Lãnh thổ Thứ Nguyên, nơi vốn là lãnh địa của Yểm Ma nhất tộc, được xem là chủng tộc mạnh thứ bảy trên thế gian. Ngay cả nhân loại cũng không dám mạo hiểm xâm phạm khối thổ địa kia. Thế nhưng, lãnh thổ Thứ Nguyên hiện tại chỉ còn là một mảnh đất hoang vu, tiêu điều. Trong lòng Sở Mộ cảm thấy nghi ngờ không biết tại sao nơi đó lại bị san bằng thành đất hoang.
Lãnh thổ Thứ Nguyên vốn là một khối thổ địa tách ra từ nam Cấm vực, tiếp giáp Bản thân Ô Bàn đại địa và Tranh Minh đại địa. Quân đoàn Trữ Thị thế triều chính là lợi dụng cơ hội xuyên qua nam Cấm vực hoang vắng xông vào Tân Nguyệt Địa.
"Không đi lãnh thổ Thứ Nguyên, nhưng ta cần phải đi Tranh Minh Chủ Thành một chuyến." Sở Mộ lắc đầu nói.
"Đi Tranh Minh Chủ Thành làm gì?" Cẩn Nhu công chúa cảm thấy khó hiểu liền hỏi lại.
"Trên người của ta thu nạp quá nhiều tà khí, Tà miếu không thể giúp ta khôi phục bình thường. Đành phải tiện nghi nữ nhân kia." Sở Mộ nói xong liền thở dài một hơi.
"Thiện Ác Nữ Vương?" Cẩn Nhu công chúa ngạc nhiên hỏi.
"Ừ, hẳn là nàng có thể giúp ta chia sẻ một phần gánh nặng." Sở Mộ nói.
"Bảo nàng tới đây không được à?" Cẩn Nhu công chúa nói.
Lúc trước Sở Mộ cũng đã gọi nàng trở lại, nhưng nữ nhân này không có nghe lời, nói là Sở Mộ phải đi tới Tranh Minh Chủ Thành tìm nàng. Mặc dù hắn đang giữ trái tim của nàng, nhưng cũng không thể trực tiếp giết nàng như vậy được. Dù sao Vũ Sa cũng đã trợ giúp rất lớn trong trận chiến với liên minh chinh phạt, nếu không có nàng cổ động phóng hỏa hậu phương địch nhân thì cuộc chiến không thể nào kết thúc nhanh như vậy.
"Hình như nàng đã đoán được ta gặp phải chuyện khó xử, hẳn là nàng có biện pháp giải quyết." Sở Mộ nói.
"Ta đi với ngươi!" Cẩn Nhu công chúa mỉm cười nói.
Sở Mộ nhìn bộ dáng Cẩn Nhu công chúa có vẻ khẩn trương mới lên tiếng giải thích: "Nàng bây giờ không thể uy hiếp chúng ta."
"Những nữ nhân lớn lên xinh đẹp đều nguy hiểm như nhau." Cẩn Nhu công chúa nhỏ giọng nói.
Đoạn thời gian ở tại Tranh Minh Chủ Thành, Cẩn Nhu công chúa đã nhiều lần nhìn thấy Thiện Ác Nữ Vương trêu chọc Sở Mộ. Thiện Ác Nữ Vương có năng lực mị hoặc làm cho nam nhân thần hồn điên đảo, lại còn thông minh quỷ kế đa đoan. Cẩn Nhu công chúa sợ rằng Sở Mộ không cẩn thận sẽ bị nàng câu hồn đoạt phách.
Nhìn thấy Cẩn Nhu công chúa bắt đầu nổi cơn ghen, Sở Mộ cười nói: "Nếu nói như vậy, thật ra ngươi nguy hiểm hơn nàng nhiều lắm!"
Cẩn Nhu công chúa trợn trừng hai mắt, đột nhiên phát hiện không phải là Sở Mộ không hiểu phong tình. Ít nhất hắn còn biết cách khen tặng hay như thế.
Rời khỏi Tà miếu, Sở Mộ và Cẩn Nhu công chúa quay trở về Vạn Tượng Thành. Tình huống vẫn giống y như cũ, trong vòng mười thước không có người nào dám tiếp cận Sở Mộ. Cẩn Nhu công chúa đoán chừng có chút áy náy, thời điểm Sở Mộ đi gặp Diệp Khuynh Tư thì nàng lãng tránh sang nơi khác. Nàng cảm giác giống như mình hoành đao đoạt ái, hoặc là phá vỡ hạnh phúc của người ta.
Trước kia nàng có thể trò chuyện vui vẻ với Diệp Khuynh Tư, nhưng bây giờ lại không có dũng khí đối diện. Chẳng biết tại sao ánh mắt Diệp Khuynh Tư tựa hồ có thể nhìn thấu tâm can người khác, cho dù ẩn giấu tâm tư thế nào cũng không thể gạt được nàng.
Sở Mộ giao những mảnh vỡ năng lượng cho Diệp Khuynh Tư, rồi im lặng nhìn vào nàng. Sở Mộ còn tưởng rằng hành vi thất đức của hắn tại Yểm Ma Thánh Vực bị nhìn xuyên rồi, trong lòng đột nhiên cảm thấy áy náy. Hiện tại hắn rất muốn ôm lấy nàng, nhưng lại sợ ma diễm gây thương tổn cho nàng.
"Đống mảnh vỡ này ngay cả ma diễm hắc sắc trong Tà miếu cũng không thể luyện hóa. Ngươi bảo ta dùng cái gì rèn luyện nó đây?" Diệp Khuynh Tư đột nhiên oán trách một câu.
"À, à, nói cũng phải!" Sở Mộ vỗ vỗ đầu mình mấy cái, xem ra hắn đã phạm phải một sai lầm rất nghiêm trọng.
"Nàng có thể duy trì tính mạng trong bao lâu?" Diệp Khuynh Tư hời hợt hỏi nhỏ.
"Hơn hai tháng!" Sở Mộ theo bản năng hồi đáp.
"Ừ!" Diệp Khuynh Tư không nói gì nữa. Thời gian hai tháng quá ngắn ngủi rồi. Thật ra Diệp Khuynh Tư cũng không biết có nên thương tiếc người khác hay không, có lẽ không cẩn thận một chút chính nàng sẽ biến thành người đáng thương.
Sở Mộ im lặng nhìn Diệp Khuynh Tư, trong lòng băn khoăn không biết nên nói gì cho tốt. Diệp Khuynh Tư chậm rãi bước tới, nhẹ nhàng gục đầu vào ngực hắn. Sở Mộ cũng muốn ôm nàng, rồi lại nhìn xuống ma diễm ẩn hiện trên người, vội vàng nói: "Coi chừng làm phỏng ngươi!"
Diệp Khuynh Tư lắc đầu nói: "Phỏng thì phỏng, không sao cả!"
Tân Nguyệt Địa đang trong trạng thái bế quan phong tỏa, dựa vào lượng tài nguyên dồi dào, tốc độ khôi phục nhanh hơn các thế lực lớn rất nhiều. Hơn nữa, Vũ Sa đã thúc đẩy lực lượng ẩn hình của vương quốc thâu tóm những chức vụ trọng yếu trong các phe phái tại Tranh Minh đại địa. Bây giờ đám người kia còn đang sứt đầu mẻ trán tìm cách thoát khỏi vận mệnh bị thâu tóm, hoàn toàn không có tâm tư để ý Tân Nguyệt Địa.
Theo đó địa vị Tân Nguyệt Địa bay lên như diều gặp gió, rất nhiều thế lực bắt đầu kính nể và sợ hãi. Sở dĩ bọn họ không tiến xúc giao hảo là vì suy nghĩ đến tai hoạ ngầm Giao Nhân cổ xưa vẫn còn tồn tại. Hơn nữa Tân Nguyệt Địa đã áp đặt lệnh phong tỏa, không cho phép thế lực bên ngoài tiến vào.
Sau khi trải qua cuộc chiến tranh tẩy lễ, Tân Nguyệt Địa đã trở thành khối lãnh thổ độc lập tách biệt khỏi Tranh Minh đại địa. Hiện tại Sở Mộ không cần lo lắng vấn đề Tân Nguyệt Địa. Chỉ cần có đầy đủ thời gian, thế lực Tân Nguyệt cung điện sẽ từ từ khôi phục lực lượng và đào tạo thêm rất nhiều cường giả.
Lấy thực lực Sở Mộ bây giờ đã có thể qua lại Tân Nguyệt Địa và Tranh Minh đại địa không mất quá nhiều thời gian. Đi ngang qua hơn nửa lãnh thổ Tranh Minh đại địa, Sở Mộ một thân hắc sắc ma diễm xuất hiện ở Tranh Minh Chủ Thành. Hiện tại cả Tranh Minh đại địa có mấy ai không biết đến danh xưng Song Tà Ma Nhân Sở Mộ?
Khi hắn bay vào Tranh Minh Chủ Thành lập tức dẫn tới một trận kinh hoảng, các phe phái Trừng Phạt Điện, Huyền Thảo Môn, Mục Toản đều lo lắng bất an ngó chừng hắn, chỉ sợ cái tên điên này giết thẳng tới địa bàn của mình. Cho đến lúc này Huyền Thảo Môn trên căn bản đã bị thủ hạ Vũ Sa thâu tóm rồi, Mục Toản nhất mạch cũng chỉ còn danh nghĩa trong Mục Thị thế triều. Về phần Thần Tông Trừng Phạt Điện còn có Đỗ tông chủ trấn thủ, tạm thời vẫn có một chút lực tự vệ. Lấy tốc độ thâu tóm của Vũ Sa đoán chừng không bao lâu nữa sẽ có thể đánh rớt Đỗ Hàm ra khỏi cái ghế phó tông chủ Trừng Phạt Điện.
Sở Mộ không còn bao nhiêu chuyện đáng để bận tâm. Hiện tại hắn đã là cường giả cấp Lãnh Tụ, hơn nữa còn nằm trong hàng ngũ những người mạnh nhất. Thế giới nhân loại hầu như không có thứ gì uy hiếp được hắn. Những người đó không dám tìm Sở Mộ phiền toái, ngược lại còn phải trốn chui trốn nhủi ở trong phòng.
Bên trong Nguyệt Cung, Thiện Ác Nữ Vương khoác trường bào mỏng manh đứng trước hồ nước, ánh mắt tràn ngập hứng thú đánh giá Sở Mộ. Tà khí trên người hắn quá dày đặc rồi, hẳn là có thể giúp cho thực lực Thiện Ác Nữ Vương tăng cường một cấp bậc. Cho nên bây giờ ánh mắt nàng nhìn hắn giống như nhìn thỏ béo, chỉ hận không thể lập tức nhào tới hấp thu sạch sẽ từ đầu đến chân.
Cẩn Nhu công chúa đứng ở một bên nhìn Thiện Ác Nữ Vương tràn đầy địch ý, người này biết rõ Sở Mộ sắp tới còn cố ý ăn mặc như vậy, quả nhiên không phải là nữ nhân tốt mà.
"Bản thân Hắc Yểm Ma chính là nơi tà ác ký sinh, cuộc chiến tranh này diễn ra quá mức thảm liệt. Tất cả oán khí đều tụ tập lên người của ngươi hiển nhiên sẽ gây ra tác dụng phụ. Lấy cảnh giới ngươi hiện tại không thể nào tiêu hóa nổi." Thiện Ác Nữ Vương chậm rãi đi tới trước mặt Sở Mộ.
Lúc này hắc sắc ma diễm trên người hắn bỗng nhiên đảo chiều, cuộn trào về phía Thiện Ác Nữ Vương.
"Ngươi nhìn xem, hình như nó yêu thích ta!" Thiện Ác Nữ Vương tiến lại gần, ngón trỏ nhẹ nhàng đặt tại vị trí trái tim Sở Mộ. Một cỗ năng lượng đen nhánh từ ngực Sở Mộ tuôn ra, quấn quanh ngón tay Thiện Ác Nữ Vương thành hình xoắn ốc, rồi bắt đầu dung nhập vào trong thân thể nàng.
Thiện Ác Nữ Vương nhắm mắt lại tựa hồ đang hưởng thụ cảm giác tà khí lượn lờ, mái tóc nàng vốn là màu tím dần dần chuyển sang màu đỏ rực như lửa. Sau khi Thiện Ác Nữ Vương rút đi một phần tà khí trong cơ thể ra, Sở Mộ có thể cảm giác được nhiệt độ trong người từ từ giảm bớt, hai loại năng lượng ma diễm màu đen và màu bạc bắt đầu có xu hướng trở về trạng thái cân bằng.
Tốc độ Thiện Ác Nữ Vương hấp thu cũng không nhanh, một lát sau nàng rút tay trở lại, mỉm cười quyến rũ nói với Cẩn Nhu công chúa: "Mượn tình lang của ngươi dùng một đêm, ta giúp giảm bớt nhiệt khí dương cương đang thiêu đốt, thế nào?"
Nói đến đây, Thiện Ác Nữ Vương cố ý đi tới bên người Sở Mộ, khoác tay hắn rồi kéo vào trong phòng. Mặc dù Cẩn Nhu công chúa biết Thiện Ác Nữ Vương chỉ hứng thú với tà khí trên người Sở Mộ, nhưng bị người ta khiêu khích cũng cảm thấy trong lòng không thoải mái. Nàng không rõ tại sao đám người ở Tranh Minh Chủ Thành lại cung phụng nữ nhân kia làm thánh nữ, bộ dáng yêu mị và nụ cười phong tình kia có liên quan gì đến thánh nữ không?
Sau khi vào phòng Thiện Ác Nữ Vương, Sở Mộ lập tức ngửi thấy mùi thơm kỳ lạ. Mùi thơm này có thể khiến cho người ta sinh ra ảo giác, ánh mắt Sở Mộ lập tức chuyển sang Thiện Ác Nữ Vương. Sở Mộ biết mùi hương này có tác dụng gì, mỉm cười lãnh đạm nói: "Ngươi chính là dùng thủ đoạn này thành lập quyền lực?"
Thiện Ác Nữ Vương biết Sở Mộ đang có ý giễu cợt mình, nhưng không thèm để ý chút nào: "Đúng, nam nhân thần hồn điên đảo sẽ nói ra hết thảy, đây là phương pháp trực tiếp nhất và nhanh nhất để ta đoạt lấy quyền lực."
Thiện Ác Nữ Vương đã muốn đề cao năng lực của mình, Sở Mộ cũng không thể nói gì hơn.
"Lừa ngươi đó!" Một hồi sau, Thiện Ác Nữ Vương nhìn thấy Sở Mộ im lặng không nói, ngược lại che miệng cười váng lên: "Hoa có nhụy, cũng là bộ phận dựng dục, mùi hương trong không khí quả thật có hiệu quả mê huyễn, nhưng ta dùng nó để bồi dưỡng Hoa Yêu. Ngươi dùng hồn niệm xem đi, ngoại trừ ngươi ra có người nào có khả năng đi vào phòng ta? Ở ngoài vườn có bảy cái trận đồ giam cầm, trong phòng có Ẩn Sát Hoa Mẫu Trận có thể đoạt mạng cường giả Bất Hủ cao cấp, trên đầu ngươi còn có một cái kết giới Tru Yêu Hoa Sát đỉnh cấp. Chỉ cần ta muốn, cho dù là ngươi chạy thoát được cũng phải để lại một lớp da."
"À, ý thức tự bảo vệ đúng là cường hãn vô song, tại sao Vạn Tượng Thành không thấy ngươi bố trí mấy cái trận đồ này?" Sở Mộ hời hợt nói.
"Ngươi đang trách ta không xuất hiện trong cuộc chiến?" Thiện Ác Nữ Vương thấy Sở Mộ không trả lời liền biết mình đã đoán đúng, nàng lập tức lên tiếng giải thích: "Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy kỳ quái tổng cộng tám thế lực lớn liên minh, nhưng chỉ có hải quân Ô Bàn và Trữ Thị thế triều phái ra cường giả cấp Lãnh Tụ? Ngươi nên biết rằng bọn họ dám chinh phạt Tân Nguyệt Địa nhất định là sau lưng phải có cường giả đỉnh cấp ủng hộ."
"Quên đi, không nói mấy thứ này. Trước tiên giúp ta luyện hóa tà khí." Sở Mộ phất tay áo, không nói thêm gì nữa.
"Không vội!" Thiện Ác Nữ Vương lắc đầu nói.
"Ngươi còn muốn làm gì?" Sở Mộ nghi ngờ hỏi.
"Không phải trước kia ta nói với ngươi rồi sao? Ta muốn ngươi đi theo ta tới một nơi." Thiện Ác Nữ Vương hồi đáp.
"Không nhớ!" Sở Mộ lắc đầu nói.
"Bây giờ thời cơ đã chín muồi, chúng ta có thể lên đường." Thiện Ác Nữ Vương nói.
"Ta không có hứng thú!"
"Vậy tự ngươi xử lý tà khí, không tiễn!"
Sở Mộ đúng là hết chỗ nói rồi, nữ nhân này có phải là quá lâu không ăn đòn nên quên rồi không? Bây giờ lại bắt đầu đùa bỡn ngược lại hắn? Thiện Ác Nữ Vương vẫn luôn quan sát sắc mặt Sở Mộ, chỉ cần hắn lộ vẻ không vui sẽ lập tức thu liễm tính tình một chút, bất kể thế nào Sở Mộ vẫn là chủ nhân của nàng. Thế nhưng song phương đã quen biết từ lâu, nàng cũng nắm bắt được phong cách hành sự của hắn.
"Địa phương nào?" Sở Mộ cẩn thận suy nghĩ một lát cảm thấy địa phương Thiện Ác Nữ Vương muốn đi hẳn là có lợi ích nào đó.
"Một địa phương cực kỳ nguy hiểm." Thiện Ác Nữ Vương thừa nước đục thả câu, thả thêm một con mồi cho hắn.
"Mất bao lâu?" Sở Mộ hỏi tiếp.
"Không tới một tháng, tốt nhất là dẫn theo niềm vui mới của ngươi. Tiểu nha đầu Ma Linh kia có năng giác nhạy bén cùng thuật Đọc Tâm tương đối hữu dụng, chúng ta sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ nhanh hơn." Thiện Ác Nữ Vương chậm rãi nói.
Ánh mắt Sở Mộ lạnh nhạt nhìn thoáng qua Thiện Ác Nữ Vương. Thiện Ác Nữ Vương cố ý le lưỡi một cái, vội vàng chuyển sang đề tài khác: "Ngươi nên biết ta tăng cường giai đoạn rất chậm, đó là bởi vì đẳng cấp chủng tộc Thiện Ác Thủy Tổ còn cao hơn Nại Hà Hoa. Mục đích của ta chính là tiến vào mười đoạn, ở trạng thái hoàn mỹ mới nắm giữ hết toàn bộ kỹ năng chủng tộc. Nại Hà Hoa chỉ là một nhánh hậu duệ tính thiện của Thiện Ác Thủy Tổ mà thôi, thuật phục sinh không tính cao minh. Trên thực tế, sau khi thực lực ta đạt tới độ cao nhất định sẽ có thể nắm giữ thuật phục sinh chân chính. Ý ta là sống lại hoàn toàn!"
"Cần phải đạt tới cấp bậc gì?" Sở Mộ trực tiếp hỏi một câu.
"Cấp Bất Tử." Thiện Ác Nữ Vương lập tức trả lời.
"Ngươi có biện pháp đạt tới cảnh giới Bất Tử?" Sở Mộ trợn mắt kinh ngạc, trầm giọng hỏi.
"Đúng, bản thân Thiện Ác Thủy Tổ chính là thần linh, hoặc hiểu là tổ tiên chủng tộc cũng được. Đẳng cấp huyết thống Thiện Ác Thủy Tổ cùng một cấp bậc với Thế Chủ Thụ, ta bước vào cấp Bất Tử cũng là chuyện hợp tình hợp lý, ý trời nên thế." Thiện Ác Nữ Vương nói đến liền mỉm cười mị mị.
Sở Mộ thật sự bất đắc dĩ. Nếu như Thiện Ác Nữ Vương bước vào cấp Bất Tử, cái gì hồn ước, hoa nhụy, tâm tạng căn bản không thể ước thúc được nàng rồi. Sở Mộ đột nhiên cảm giác Thiện Ác Nữ Vương còn muốn đáng sợ hơn cả Giao Nhân cổ xưa, hơn nữa vẫn luôn tiềm phục bên cạnh mình.
"Chẳng lẽ ngươi không muốn biết lai lịch Tiểu Mạc Tà?" Thiện Ác Nữ Vương lại bù thêm một đòn cuối cùng.
"Lai lịch Mạc Tà?" Ánh mắt Sở Mộ sững sờ trong chốc lát, thần sắc không hề che giấu vẻ ngạc nhiên nhìn chằm chằm Thiện Ác Nữ Vương.
Thiện Ác Nữ Vương vươn tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve lỗ tai Mạc Tà. Tiểu Mạc Tà hờ hững nhìn thoáng qua Thiện Ác Nữ Vương, sau đó nhắm mắt lại tiếp tục ngủ như thường. Một chuyện rất kỳ quái chính là tất cả Hồn Sủng đều không thể thừa nhận nhiệt độ ma diễm trên người Sở Mộ, nhưng chỉ có Mạc Tà vẫn nằm ngủ trên vai hắn như không có chuyện gì xảy ra. Bộ dáng thoải mái tựa như hắc sắc ma diễm là cái lò ấm áp giúp nó ngủ ngon hơn.
"Một sinh vật có năng lực liên tục dị biến vốn không nên thuộc về thế giới này. Nếu không, nó làm sao vượt qua được pháp tắc Thiên Địa, làm sao không bị đẳng cấp huyết thống áp chế?" Thiện Ác Nữ Vương nói.
"Ngươi biết nó từ đâu tới?" Sở Mộ liếc nhìn Tiểu Mạc Tà khả ái đang ngủ say, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc hỏi.
Thiện Ác Nữ Vương lắc đầu nói: "Không biết, nhưng có lẽ chúng ta sẽ nhận được đáp án ở nơi đó."
"Ngươi nói chỗ nào?"
"Thật ra ngươi đã từng thấy qua rồi, địa phương mà ta nhảy xuống vực sâu tối đen..." Vừa nói đến đây, Thiện Ác Nữ Vương mỉm cười tự giễu.
"Thiên Cung?" Sở Mộ lại trợn mắt há mồm, kinh ngạc nhìn chằm chằm Thiện Ác Nữ Vương. Nữ nhân này muốn đi Thiên Cung? Cho đến bây giờ, Sở Mộ còn chưa quên được hình ảnh Bạch Hải Thần khống chế đại dương công kích Thiên Cung. Cảnh tượng đó đúng là quá mức rung động rồi.
Đề xuất Giới Thiệu: Đấu Chiến Thiên Hạ