Logo
Trang chủ

Chương 1633: Trong vạn vật đại địa, Xích Hỏa

Đọc to

“À, vậy thì bắt đầu đi.” Sở Mộ kỳ thực rất muốn biết những năm qua Sở Thiên Mang đã sống như thế nào. “Đừng gấp.” Vũ Sa đáp. Không vội? Sở Mộ làm sao có thể không vội. Uy hiếp của Giao Nhân Cổ Lão vẫn còn đó, ai biết Long Cơ có thể kiên trì được bao lâu. Nếu không bước vào một lĩnh vực cao hơn, hắn và Sở Thiên Mang chắc chắn sẽ bị Giao Nhân Cổ Lão giết chết.

“Ngươi muốn nói cái gì?” Sở Mộ nhìn Vũ Sa, biết nàng sắp nói ra suy nghĩ của mình. “Ta muốn cùng ngươi lập Ước Chương.” Vũ Sa nhìn Sở Mộ, giọng điệu vô cùng bình tĩnh. Ước Chương? Nữ nhân này lại đang bày ra trò gì nữa đây? Lực lượng Xích Hỏa Diệu Nhật vô cùng bá đạo, Sở Mộ có thể khẳng định Vũ Sa không có Bi Khấp Giả như hắn, thuộc tính Hoa của nàng không thể nào thu nạp được cổ lực lượng này. Mối quan hệ sinh tồn dựa vào nhau của bọn họ hiện tại chỉ là sự ràng buộc tạm thời.

“Ngươi nói đi.” Sở Mộ không muốn lãng phí quá nhiều thời gian. Vũ Sa khẽ lắc lư tà váy, đi tới trước mặt Sở Mộ, mở lời: “Thứ nhất, sau khi thu nạp năng lượng cuối cùng của Xích Hỏa Diệu Nhật, nếu ngươi tăng cấp lên Bất Tử, ngươi phải giúp ta hoàn thành một việc ta cần làm.”

“Có thể.” Sở Mộ gật đầu. Đánh cắp năng lượng Nhật Thực Đại Trận, Thiên Cung nhất định đã phán hắn tội tử hình. Hiện tại, Vũ Sa và Sở Mộ đã nằm trên cùng một con thuyền. Cho dù hắn và Vũ Sa phủi sạch quan hệ, Thiên Cung cũng không thể nào bỏ qua cho bọn họ.

“Thứ hai, ta muốn chiếm cứ Hồn thứ nhất của ngươi, là chiếm cứ, không cho phép ngươi lợi dụng Hồn Ước để ra lệnh cho ta làm bất cứ chuyện gì, cho dù thực lực ngươi mạnh hơn ta cũng không được.” Vũ Sa nói.

“Ngươi không phải là muốn tìm tới ký thể đó chứ?” Sở Mộ khẽ nhíu mày. Đây là cách giải thích, Hồn Ước vẫn còn muốn duy trì sao? “Ngươi cho rằng, trong khoảng thời gian sau khi ta và ngươi đã giải trừ Hồn Ước, ta không có thử qua ký kết Hồn Ước với người khác sao?” Vũ Sa có chút tức giận nói. “Có ý gì? Ngươi là nói, ngươi chỉ có thể ký kết Hồn Ước cùng với ta mà thôi?” Sở Mộ hỏi.

“Thiện Ác thủy tổ không chấp nhận Hồn Ước của người khác, tà khí trên người của ngươi là thứ nó cần.” Vũ Sa giải thích. Thiện Ác thủy tổ chiếm cứ Hồn Ước thứ hai của Sở Mộ, kỳ thực cũng được coi như là Hồn Sủng của Sở Mộ, bất quá con Hồn Sủng này lại do Vũ Sa chi phối. Sở Mộ thật ra cũng không cùng Thiện Ác thủy tổ thành lập trao đổi gì cả. Điều khiến Sở Mộ im lặng chính là Thiện Ác thủy tổ này dĩ nhiên cũng dựa vào bản thân hắn để tồn tại...

“Thiếu gia, khi Thiện Ác thủy tổ có mạnh mẽ thì khi nàng làm chuyện gì đó sẽ mạnh hơn, cũng đã nói lên rằng Thiện Ác thủy tổ chấp nhận chủ nhân ngươi rồi, nó làm sao có thể tiếp nhận Hồn Ước của nhân loại khác chứ... A!!!!!!” Lời Ly lão nhi còn chưa nói hết đã bị Vũ Sa tát cho một cái, đập bay ra ngoài.

Thật là vạch áo cho người xem lưng! Vũ Sa và Sở Mộ đều đã cố quên đi chuyện kia, thế mà tên khốn Ly lão nhi này lại cố ý nhắc nhở, thật sự là muốn chết. “Được, ta liền coi như không có Hồn thứ nhất.” Sở Mộ đồng ý điều kiện thứ hai của Vũ Sa. Nhiều năm như vậy, Sở Mộ cũng đã quen với bổn hồn. Bây giờ cấp bậc đám Hồn Sủng kia đều vô cùng cao, nếu như tiến thẳng lên cấp Bất Tử, đoán chừng con đường tu luyện lúc đó cũng sẽ tiến thêm một đoạn nữa.

“Thứ ba...” “Còn nữa?” “Dĩ nhiên!” Trước kia, Sở Mộ căn bản không để cho Vũ Sa nói điều kiện. Vũ Sa bị khi dễ trong thời gian dài như vậy, nói thế nào cũng phải thừa dịp cơ hội này thu lại chút lợi tức.

“Ngươi nói đi.” Sở Mộ tâm bình khí hòa nói. “Khi ta cần ngươi xuất thủ, ngươi phải xuất hiện.” Vũ Sa nói.

“Ta không phải là đả thủ của ngươi.” Sở Mộ trực tiếp cự tuyệt. Nói đùa gì vậy, khi gọi là đến liền à? Vậy ai mới là Hồn Sủng đây? “Ngươi nên biết, nếu như ngươi bước vào cấp Bất Tử, thọ mệnh của ngươi sẽ rất dài, nhưng những người bên cạnh ngươi gặp phải địch thủ lớn nhất chính là thời gian năm tháng. Ngươi nghĩ xem, trơ mắt nhìn các nàng già yếu đi sao, nhìn các nàng chết đi sao?” Vũ Sa nói.

“Ngươi muốn nói cái gì?” Sở Mộ nhướng mày. Nếu là như vậy, Sở Mộ tình nguyện không cần kéo dài thọ mệnh. Hắn sợ tử vong, nhưng hắn cũng không sợ từ từ già yếu đi. Chẳng qua nếu quả thật theo như lời Vũ Sa nói, mình chỉ có thể trơ mắt nhìn những người bên cạnh già yếu chết đi trong khi tuổi thọ của mình rất dài, đây đối với Sở Mộ mà nói không khỏi quá tàn khốc.

“Ta có thể vì các nàng mà kéo dài thêm thọ mệnh. Ngươi đơn giản là khi ta gặp phải cường địch mới xuất thủ mà thôi. Điểm này cũng làm không được sao?” Vũ Sa nói. Sở Mộ suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn gật đầu.

“Thế nhưng có một điểm ngươi phải hiểu rõ, kéo dài chẳng qua là kéo dài mà thôi, không phải là vô hạn...” Vũ Sa nhắc nhở Sở Mộ một câu. “Ta biết, còn có cái gì nữa không?” Sở Mộ vẫn duy trì tĩnh táo nói.

Sở Mộ cũng không biết nữ nhân này tại sao vào lúc này lại còn có tâm tư chậm rãi nói điều kiện. Sau khi thu nạp năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật, thực lực Vũ Sa cũng sẽ tăng trưởng rất mạnh, có cần thiết phải chuẩn bị những điều khoản này sao?

“Trước tạm thời như thế này thôi.” Vũ Sa nói. “Tạm thời? Ngươi có ý gì?” Sở Mộ hỏi. “Hừ, ta đem ngươi đẩy lên một cái sinh mệnh chí cao đỉnh phong, chỉ cấp cho ngươi ba cái điều kiện, với lại còn không tính là ba cái điều kiện, v.v...” Vũ Sa đáp.

“Được rồi, nhiệt độ hỏa diễm này ngươi tới thừa nhận một chút xem sao? Ngươi chẳng phải muốn ta thuận thế hưởng dụng một chút lực lượng mà ta truyền cho ngươi mà thôi sao?” Sở Mộ có chút bất mãn nói.

“Không cần.” Vũ Sa nói. “Cái gì không cần?” “Lực lượng tiếp theo đều thuộc về ngươi.” Vũ Sa nói.

Sở Mộ ngẩn người, năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật thuộc về mình ư? Vũ Sa nhìn bộ dáng kinh ngạc của Sở Mộ, khinh thường nói: “Lực lượng Xích Hỏa Diệu Nhật rất khổng lồ, nhưng ta tính qua. Nếu như hai người chúng ta thu nạp mà nói, một người sẽ ở Bất Hủ và một người tiếp cận Bất Tử, mà so với Bất Tử chân chính vẫn còn có một khoảng chênh lệch.” Nàng hao tâm tổn sức bố trí cái Nhật Thực Đại Trận này, cuối cùng dĩ nhiên lại đưa toàn bộ cho mình? Sở Mộ trừng tròng mắt, vô cùng hoài nghi người ở trước mắt mình có phải là Vũ Sa hay không đây!

“Ngươi không có chuyện gì đó chứ?” Sở Mộ theo bản năng hỏi một câu. Sở Mộ cảm thấy rất khó tin tưởng. Dưới tình huống bình thường, nếu như có lực lượng không đủ chế tạo một vị cường giả cấp Bất Tử, nàng hoàn toàn có thể khiến cho Sở Mộ tới giúp nàng luyện hóa những năng lượng này, sau đó nàng đem năng lượng này toàn bộ thu nạp đi. Không có lý do gì lại lấy đồ vật đó cho người khác. Sở Mộ cũng không cho là hận ý của Vũ Sa đối với mình đã giảm xuống mức thấp nhất. Nếu như không có phát sinh cái chuyện hoang đường ở trong đại điện Thiên Cung đó, nói không chừng bọn họ có hy vọng hòa giải. Nhưng từ đó về sau, Sở Mộ cảm giác ánh mắt của nữ nhân này lạnh như băng hơn. Nàng rõ ràng cho thấy đang cực lực khắc chế sự kiện mà nàng muốn quên đi hoàn toàn. Nhưng càng khắc chế càng dễ dàng bộc phát. Khi Vũ Sa nói muốn đem toàn bộ năng lượng cho mình, phản ứng đầu tiên của Sở Mộ chính là cho đây là một cái bẫy rập.

Cẩn thận nghĩ lại, Vũ Sa tựa hồ không cần thiết phải làm vậy mới đúng. Hiện tại tất cả mọi người đều là châu chấu đậu trên dây thừng. Cho dù muốn vạch mặt không chết không thôi, vậy thì đợi giải quyết xong cái nguy cơ này mới đúng. Trong nháy mắt này, Sở Mộ nghĩ rất nhiều điều, nhưng làm thế nào cũng không có được lý do hợp lý để giải thích hành động của Vũ Sa.

“Mỗi một gốc cây Thiện Ác Hoa đều có Bi Khấp Giả phụ thân ngươi. Tin tưởng có hắn che chở, ngươi sẽ không bị năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật đốt cho chết cháy. Khi nhiệt độ linh hồn ngươi lên cao nhất, ta sẽ dùng Thần Lộ trợ giúp ngươi khống chế tốt nhiệt lượng này.” Vũ Sa nói.

Sở Mộ vẫn là vạn phần khó hiểu nhìn nàng. Người này thật sự là Vũ Sa đây sao? Ly lão nhi len lén bò trở về, dùng tinh thần chi âm nhỏ giọng nói với Sở Mộ:

“Thiếu gia, nàng yêu ngươi rồi đó. Lấy phương thức nhân loại các ngươi mà xem, khi một nữ nhân chỉ yêu một người sẽ đem tất cả khổ tâm mà mình kinh doanh nhường lại cho người yêu.”

Sở Mộ và Vũ Sa hiện giờ có Linh Hồn Chi Ước. Ly lão nhi dùng tinh thần chi âm nói chuyện, Vũ Sa hoặc nhiều hoặc ít cũng đều nghe được. Nàng mặt không biến sắc ngó chằm chằm Ly lão nhi, trong ánh mắt lạnh như băng cũng cảm nhận được sát ý kinh khủng. Ly lão nhi vội vàng chui vào trong không gian giới chỉ của Sở Mộ, bị dọa sợ đến không dám ló đầu ra ngoài.

Vũ Sa đem ánh mắt lạnh như băng chuyển sang Sở Mộ, lạnh lùng thản nhiên nói: “Nếu như ta yêu ngươi, nữ nhân của ngươi một người cũng không sống nổi. Yên tâm đi, ít nhất ta không dự định hạ thủ đối với các nàng.”

“Bị bệnh à.” Sở Mộ nói. Sở Mộ tin tưởng Vũ Sa không thu nạp năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật khẳng định là có nguyên nhân của nàng. Có lẽ nàng thu nạp cỗ lực lượng này cũng không cách nào bước vào cấp Bất Tử, dù sao trên thuộc tính vẫn có sự khác biệt. Nếu Vũ Sa đã dám cho, Sở Mộ sao lại không dám nhận? Sở Mộ hiện giờ quả thật vô cùng cần cỗ lực lượng này.

Thời gian không còn nhiều lắm, Sở Mộ bắt đầu tiếp tục thu nạp năng lượng Xích Hỏa Diệu Nhật trong Thiện Ác Hoa.

Đề xuất Voz: [Truyện Ma] Chó thành Tinh
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN