Mười chín con Thiên Ma Trùng đồng loạt công kích khiến Chiến Dã chịu vô số vết thương, nhưng những vết thương ấy nhanh chóng khôi phục, hầu như không gây trở ngại gì. Chiến Dã vẫn duy trì sức chiến đấu sung mãn, bắt đầu giằng co với mười chín con Tứ Dực Thiên Ma Trùng.
“Bạch Ma Quỷ, xuất chiến!”
Đã có Diệp Khuynh Tư bảo vệ, Sở Mộ thu hồi Dạ Lôi Mộng Thú vào không gian Hồn sủng, sau đó triệu hồi Bạch Yểm Ma. Chú ngữ khẽ ngân vang, trên người Sở Mộ hiện lên một tầng Ma Diễm hư ảo, khí tức tà ác bắt đầu lan tỏa khắp nơi. Bạch Yểm Ma mô phỏng hình dạng Sở Mộ, từ từ bay ra, ánh mắt trong veo nhưng tàn bạo, nhìn chằm chằm một con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng.
“Bạch Ma Quỷ, ngươi trước tiên hãy cầm chân con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng kia.” Sở Mộ nói.
Bạch Ma Quỷ đã đạt tới Thất Đoạn Nhất Giai, sức chiến đấu tuyệt đối mạnh hơn Hồn sủng cấp Thống Lĩnh Bát Đoạn Sơ Giai. Nhưng đồng thời đối mặt hai con Thống Lĩnh cấp Bát Đoạn đã cường hóa vẫn có vẻ quá sức, vì thế nó nhất định phải có phụ trợ chiến đấu mới giành được thắng lợi.
Diệp Khuynh Tư thấy Sở Mộ đã triệu hồi ra Quân Chủ Bạch Yểm Ma liền triệu hồi một Hồn sủng vô danh, thân thể bốc cháy Hắc Ám Hỏa Diễm vô cùng kỳ dị. Nó sẽ phụ trợ Quân Chủ Bạch Yểm Ma chiến đấu với hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng đã cường hóa.
“Mạc Tà, giải quyết bốn con Thất Đoạn Cao Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng kia đi.” Sở Mộ nhìn thoáng qua Hồn sủng vô danh của Diệp Khuynh Tư, trong lòng đột nhiên dâng lên cảm giác hiếu kỳ mãnh liệt. Chỉ là lúc này hắn tạm thời không có thời gian hỏi thăm, dứt khoát lệnh Mạc Tà đối phó bốn con Thất Đoạn Cao Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng đang bám riết lấy họ.
Không có ánh trăng hỗ trợ nên Lục Đoạn Bát Giai Mạc Tà có phần kém hơn Bạch Yểm Ma. Nhưng muốn đối phó bốn con Thất Đoạn Cao Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng cũng không quá khó khăn.
“Mộng Cảnh!”
Một đàn Thiên Ma Trùng đột nhiên từ trên trời lao thẳng xuống, trực tiếp công kích Sở Mộ và Diệp Khuynh Tư. Diệp Khuynh Tư vốn luôn giữ vững Hồn Niệm cảnh giác, lập tức nhận ra nguy hiểm, liền lệnh Tử Sam Mộng Thú thi triển kỹ năng Mộng Cảnh. Sáu con Thất Đoạn Song Dực Thiên Ma Trùng bay đến vị trí cách Tử Sam Mộng Thú mười thước, hai cánh bắt đầu vỗ chậm dần, cuối cùng hoàn toàn mất đi mục tiêu, rơi vào trạng thái ngủ mê man và rớt xuống đất.
“Lục Lôi Khiếu!”
Mộng Giác lóe lên lôi điện chói mắt, Tử Sam Mộng Thú gầm vang một tiếng, phóng ra sáu đạo Lôi Quang oanh kích thẳng vào sáu con Thiên Ma Trùng đang chìm trong mộng đẹp. Máu thịt văng tung tóe, trùng dịch ghê tởm bắn ra khắp mặt đất.
“Kiệt kiệt!”
Bạch Ma Quỷ đứng ở phía trước Sở Mộ, ánh mắt nhìn chằm chằm hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng đang ẩn mình trong màn sương mù u tối, hoàn toàn thể hiện sự cao ngạo và khinh miệt đối với đối thủ nhát gan.
Diệp Khuynh Tư ra lệnh cho Hồn sủng Hắc Ám Hỏa Diễm gia trì cho Bạch Ma Quỷ hai trạng thái Hỏa và Ám thuộc tính. Bạch Mị Ma Diễm lập tức dày đặc hơn trước vài phần, khí tức cũng tăng mạnh hơn năm phần. Sự gia trì thuộc tính Ám Hỏa quá mức thích hợp, hai loại trạng thái này giúp Bạch Ma Quỷ cấp Quân Chủ đề thăng lực lượng lên một cảnh giới mới, trực tiếp chèn ép, khiến hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng sợ hãi đến mức không dám thò đầu ra.
“Bạch Ma Quỷ, Sát Ma Diễm!” Sở Mộ nói với Bạch Yểm Ma.
Bạch Ma Quỷ nhếch miệng cười tà mị, chậm rãi vươn cánh tay trắng bệch, ngưng tụ hai luồng lực lượng hắc ám và Ma Diễm vào một điểm.
“Uỳnh!”
Bàn tay quỷ đột ngột đập xuống đất, nhất thời một tiếng nổ long trời lở đất, không gian bốn phía rung chuyển như ngày tận thế. Bạch Mị Ma Diễm từ dưới chân Bạch Ma Quỷ thổi bùng lên cao, tạo thành cơn sóng thần khủng khiếp ập tới hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng. Bạch Mị Ma Diễm chiếu sáng mỹ lệ, linh hồn Ma Diễm rét lạnh thấu xương tàn phá khắp nơi, không hề bỏ sót ngóc ngách nào trong khu phế tích.
“Tình huống gì vậy? Tại sao lại xuất hiện một con Bạch Yểm Ma?” Mạnh Hoa Chung đang khống chế Ám Đường Giác Thú quấy nhiễu Bát Đoạn Cao Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng, đột nhiên cảm giác một luồng Ma Diễm cường đại ào tới, trên mặt lộ ra nét kinh hãi.
“Quân Chủ Bạch Yểm Ma, hình như là do Sở Mộ triệu hồi.” Trương Khiêm đứng ở vị trí có thể nhìn thấy Bạch Yểm Ma đang đối chiến hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng, trên mặt cũng không giấu nổi vẻ rung động cùng cực.
“Sở Mộ đã đạt tới cấp bậc Hồn Chủ?” Mạnh Hoa Chung híp mắt đánh giá con Bạch Yểm Ma tà dị, bộ dạng có vẻ không dám tin tưởng. Mạnh Hoa Chung gần trung niên mới đạt tới cấp bậc Hồn Chủ, hơn nữa sau khi tiến vào lĩnh vực này vẫn không có cơ hội nhận được một Hồn sủng Quân Chủ hợp cách. Từ các loại tin đồn, Mạnh Hoa Chung nghe thấy Sở Mộ còn chưa đủ hai mươi tuổi, còn trẻ như vậy đã là Hồn Chủ, lại có thể sở hữu Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ và Bạch Yểm Ma là hai đại Quân Chủ chính hiệu. Có lẽ bây giờ đám Hồn sủng của Sở Mộ không phải là đối thủ của hắn, nhưng chờ đến khi hai con Quân Chủ lớn lên, Mạnh Hoa Chung tuyệt đối đánh không lại Sở Mộ.
Bạch Mị Ma Diễm liên tục tràn tới đốt cháy linh hồn hai con Bát Đoạn Sơ Giai Lục Dực Thiên Ma Trùng, khiến chúng chỉ biết kêu rên thống khổ, hầu như không có một chút lực hoàn thủ. Qua một lúc sau, hai con Bát Đoạn Lục Dực Thiên Ma Trùng vỗ cánh bay lên trời cao, không dám chống lại Quân Chủ Bạch Yểm Ma cường đại nữa, không ngừng đảo quanh trên không tránh né làn sóng Bạch Mị Ma Diễm kinh khủng.
“Bạch Ma Quỷ, đuổi theo.” Sở Mộ cực kỳ yên tâm đối với Bạch Yểm Ma, vì thế hắn hoàn toàn thả lỏng cho Bạch Yểm Ma bay lên tiến hành không chiến với hai con Ma Trùng kia.
“Kiệt kiệt!”
Bạch Yểm Ma nhếch miệng cười tà, hai chân dần dần ngưng tụ Ma Diễm đậm đặc hơn hóa thành đồ án kỳ lạ nâng đỡ thân hình nó bay thẳng lên cao, dùng tư thái ngông cuồng, ngạo nghễ phóng thẳng về phía hai con Ma Trùng sáu cánh.
“Sở Mộ, Chiến Dã của ngươi có nguy hiểm đến tính mạng.” Diệp Khuynh Tư chịu trách nhiệm phụ trợ ba Hồn sủng của Sở Mộ. Hiện tại Bạch Yểm Ma và Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ chiến đấu chiếm ưu thế rõ ràng, đối phó mấy con Thiên Ma Trùng cao cấp cũng tương đối nhẹ nhàng. Nhưng chiến thú Chiến Dã chỉ có Lục Đoạn Tam Giai, lực chiến đấu nhiều lắm chỉ sánh ngang với Hồn sủng cấp Thống Lĩnh ưu tú. Cho dù sinh mạng lực cường đại, tốc độ khôi phục sức khỏe mạnh mẽ cũng không thể trì hoãn thời gian quá lâu.
“Chiến Dã, Đoạn Chi Trọng Sinh!” Sở Mộ hiển nhiên vẫn luôn chú ý tới tình hình Chiến Dã chiến đấu, nhìn thấy thương thế trên người nó khó khép lại liền quyết đoán ra lệnh cho Chiến Dã thi triển kỹ năng trọng sinh.
Tầng Mặc Khải trên người Chiến Dã xuất hiện rất nhiều vết thương nặng nề. Trong lúc Chiến Dã thi triển Đoạn Chi Trọng Sinh, những vị trí này nhanh chóng tràn ra trùng dịch có năng lực khôi phục sinh mệnh che lấp những vết thương rồi tiến hành chữa trị. Trong vòng vài giây ngắn ngủi, vết thương trên người Chiến Dã đã khép lại toàn bộ, Mặc Giáp lại lóe sáng hàn quang, góc cạnh rõ ràng, thể lực đã hồi phục lại như cũ.
“Rống!”
Vừa mới trở lại trạng thái đỉnh phong, Chiến Dã lập tức bộc phát chiến ý mãnh liệt, con ngươi đỏ rực nhìn chằm chằm vào một con Tứ Dực Thiên Ma Trùng ở gần nhất.
“Ám Đoạt!”
Thân thể dũng mãnh như hổ lao thẳng về phía Lục Đoạn Tứ Dực Thiên Ma Trùng y như một tia chớp đen hung mãnh.
“Phấn Toái Trảo!”
Hai móng vuốt đồng thời vươn ra vỗ xuống thân thể Lục Đoạn Tứ Dực Thiên Ma Trùng, trùng giáp lập tức bị đánh nát bấy, máu me, nội tạng, tủy não bắn ra tung tóe rải đầy mặt đất. Tử trạng cực kỳ thê thảm.
“Năng lực trọng sinh?” Diệp Khuynh Tư trợn tròn hai mắt, bộ dạng kinh ngạc không dám tin tưởng vào mắt của mình.
“Khó trách ngươi có thể bình tĩnh như vậy.” Nhìn thấy Chiến Dã đã khôi phục sinh mệnh lực đầy đủ, thậm chí còn sinh long hoạt hổ hơn trước. Diệp Khuynh Tư rốt cuộc hiểu ra vấn đề, trong lòng âm thầm kỳ quái Sở Mộ nhặt ở đâu nhiều Hồn sủng biến thái như vậy nhỉ?
Sở Mộ cười cười nói: “Tiềm lực của nó không chỉ có thế.”
Đúng là Chiến Dã còn chưa thể hiện ra hết tiềm lực, Đoạn Chi Trọng Sinh có thể giúp cho nó kéo dài thời gian chiến đấu. Nhưng ý chí chiến đấu ương ngạnh bất khuất mới là thứ khiến cho đối thủ nhức đầu.
“Rống rống!”
Chiến Dã bén nhạy lách qua một bên tránh né một đợt Ám Tập của đám Thiên Ma Trùng, sau đó liên tục nhảy mấy cái đứng trên đỉnh ngọn giả sơn ở giữa hồ.
“Tử Quang.”
Một đạo Ám Quang ngưng tụ từ trong cổ họng Chiến Dã, cuối cùng thành công súc lực đột ngột bắn thẳng tới chỗ một con Tứ Dực Thiên Ma Trùng đang định tập kích. Con Tứ Dực Thiên Ma Trùng này lúc trước đã bị Chiến Dã đánh thương tổn nặng nề, lại bây giờ phải thừa nhận Tử Quang oanh kích lần nữa, bốn cánh rã rời không thể giữ vững thân thể bay lượn nữa, từ trên không trung rơi thẳng xuống như một khối vẫn thạch, sau khi chạm đất liền hất tung lên một bãi bùn đất mịt mù.
“Vù vù vù!”
Mười lăm con Tứ Dực Thiên Ma Trùng trải rộng ra chung quanh, trong đó có hai con trực tiếp lượn ra sau lưng dùng gai xương trên Trùng Khải đâm tới Chiến Dã. Công kích dày đặc như thế, Chiến Dã không có cách nào né tránh, vốn nó đang đứng trên đỉnh hòn non bộ bị đánh văng ra ngoài, thân thể trượt sát mặt đất đào ra một cái rãnh thật dài. Trong quá trình trượt đi, năm đạo Trùng Quang từ trên cao vẫn tiếp tục phun xuống nổ tung bên cạnh thân thể Chiến Dã, Mặc Giáp vừa mới hồi phục lại xuất hiện hàng loạt vết thương nứt nẻ rướm máu.
“Vù vù vù vù!”
Bốn con Thiên Ma Trùng khác nhanh chóng hạ xuống, cánh tay sắc như đao hung hăng chém tới bốn chân Chiến Dã. Lúc này Chiến Dã đang thụ thương còn chưa kịp đứng dậy, tứ chi lại bị chém trúng tạo ra bốn vết máu đỏ lòm, bất kể người nào nhìn thấy cũng phải giật mình kinh hãi.
Diệp Khuynh Tư thấy Chiến Dã liên tục trúng đòn thì trong lòng cũng âm thầm gấp gáp, vội vàng bảo Thủy Nguyệt gia trì cho Chiến Dã một đạo Tịnh Thủy Tâm. Dòng nước nhu hòa lượn lờ xung quanh tứ chi Chiến Dã, giống như một bàn tay mềm mại vuốt ve vết thương trên đó, từ từ xoa dịu đau đớn cho Chiến Dã. Tứ chi Chiến Dã vốn bị thương bắt đầu khép lại, nhưng còn chưa kịp hoàn toàn khôi phục thì mấy đạo Trùng Quang đánh tới lần nữa, Mặc Giáp trên người Chiến Dã lập tức nát bấy dưới một loạt công kích cuồng bạo.
“Sở Mộ…” Diệp Khuynh Tư cảm thấy phải nhắc nhở cái tên nam nhân tàn nhẫn kia lần nữa.
“Trọng sinh.” Sở Mộ cũng không giải thích nhiều lời, trực tiếp ra lệnh cho Chiến Dã thi triển Đoạn Chi Trọng Sinh lần thứ hai.
Sức mạnh thực tế của Chiến Dã cực kỳ có hạn, không phải là việc Sở Mộ có thể quyết định là được. Dưới tình huống tiên thiên ưu thế quá kém, Chiến Dã phải cố gắng chiến đấu, không ngừng ma luyện chính mình thì lực lượng thiên phú mới dần dần tăng cường. Nếu không như thế, cho dù sử dụng linh vật cường hóa cũng không làm nên chuyện gì. Sở Mộ huấn luyện Chiến Dã theo phương thức rất đơn giản, đó là chiến đấu và chiến đấu, hơn nữa còn phải liên tục khiêu chiến cực hạn của bản thân. Chỉ khi nào rèn luyện thân thể Chiến Dã mạnh hơn, kích thích tất cả tiềm lực có trong người nó, linh vật cường hóa mới có hiệu quả rõ rệt. Nếu không, Chiến Dã không bao giờ có thể trở thành Hồn sủng chân chính, chứ đừng nói đến chiến đấu vượt qua giới hạn đẳng cấp.
Hai mắt Chiến Dã càng thêm nóng rực, đám Tứ Dực Thiên Ma Trùng này đã hoàn toàn chọc giận Chiến Dã. Lần thứ hai Đoạn Chi Trọng Sinh hoàn thành trong nháy mắt, Chiến Dã nhanh chóng vươn Mặc Khải Thứ ra ngoài, hoàn toàn không thèm để ý bất kỳ công kích nào, một mực đâm thẳng về phía mấy con Tứ Dực Thiên Ma Trùng vừa chém chân nó.
“Phụt!”
Mặc Khải Thứ bén nhọn với năng lực không nhìn phòng ngự, vừa chạm vào liền chọc thủng Trùng Giáp, Chiến Dã xoay người một vòng xé nát thân thể con Thiên Ma Trùng này thành từng mảnh nhỏ. Cơ hồ ngay cùng một lúc, Chiến Dã mở miệng bắn ra một đạo Tử Quang đã tích tụ năng lượng từ trước.
“Ầm!”
Tử Quang nổ tung ngay trên thân thể một con Tứ Dực Thiên Ma Trùng, triệt để lấy mạng con Ma Trùng đáng thương này, máu tanh và tủy sống, nội tạng văng ra dính đầy Mặc Giáp.
Diệp Khuynh Tư thấy con Chiến Dã ở bên kia chiến đấu đẫm máu như thế, há miệng lắp bắp hồi lâu nhưng không biết nên nói cái gì. Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một Hồn sủng ương ngạnh tới mức này, năng lực chịu đựng đúng là quá cao rồi. Vốn là Chiến Dã đã nhận được hiệu quả Huyết Đồng Cuồng đạt tới Lục Đoạn Tam Giai, dựa vào đẳng cấp và giai đoạn nhiều lắm chỉ có thể đối kháng với hai, ba con Thất Đoạn Thiên Ma Trùng cấp Chiến Tướng. Nhưng không ngờ Chiến Dã ở trong vòng vây của hai mươi con Thiên Ma Trùng lại còn giết rụng sáu con, đúng là không phải dũng mãnh một cách bình thường mà.
“Đoạn Chi Trọng Sinh.” Tử Quang, Phấn Toái Trảo, Ám Đoạt, Mặc Khải Thứ, Cương Vĩ, Trọng Tập… Chiến Dã lần lượt thi triển tất cả kỹ năng của mình, số lượng Thiên Ma Trùng dần dần giảm bớt.
“Đoạn Chi Trọng Sinh.” Đến lần thứ năm Đoạn Chi Trọng Sinh, Diệp Khuynh Tư chỉ còn nước lắc đầu vô lực, hoàn toàn không còn gì để nói nữa. Ánh mắt nàng nhìn vào con chiến thú Chiến Dã tự do tung hoành trong đám Thiên Ma Trùng mà tâm thần bất định. Cuối cùng nàng dứt khoát đánh giá Chiến Dã của Sở Mộ bằng một câu duy nhất - Hồn sủng biến thái.
Hai mươi con Tứ Dực Thiên Ma Trùng đến bây giờ chỉ còn lại một con duy nhất. Trong toàn bộ tộc quần Thiên Ma Trùng bị chết trong sự kiện Chập Hoang lần này, có thể nói đám Thiên Ma Trùng ở đây chính là biệt khuất và oan uổng nhất, không ngờ rằng một đàn hai mươi con đẳng cấp trung và cao lại bị một con Hồn sủng cấp Thống Lĩnh Lục Đoạn tiêu diệt sạch sẽ.
“Rống rống rống ~!”
Lần thứ sáu Đoạn Chi Trọng Sinh, Chiến Dã dẫm lên cột nước của Thủy Nguyệt nhảy lên trời cao.
“Thiên Liệt Trảo.”
Hai bên Mặc Trảo từ từ vươn ra hai đạo Mang Nhận (gần giống cựa gà), Mang Nhận với hình dáng cong và mỏng như hai lưỡi hái sắc bén, từ trên không trung hạ xuống chém nát đầu con Tứ Dực Thiên Ma Trùng cuối cùng. Bốn cánh gãy rời, trùng giáp tan nát, thi thể Thiên Ma Trùng bị Chiến Dã dùng một kích chém chết ngay tại đương trường.
“Rống ~!”
Hai mươi con Thiên Ma Trùng đã bị tiêu diệt toàn bộ, đứng ngạo nghễ trên đống thi thể Thiên Ma Trùng, ý chí chiến đấu bất diệt chính là chiến thú Chiến Dã.
“Lĩnh ngộ chiến kỹ mới rồi.” Trên mặt Sở Mộ lập tức lộ vẻ mừng rỡ như điên, vội vàng gọi Chiến Dã trở về bên cạnh mình. “Cấp sáu chiến kỹ Thiên Liệt Trảo, rất tốt, xem ra Thú thuộc tính của ngươi đang chậm rãi tăng cường, sau này khẳng định còn có thể lĩnh ngộ chiến kỹ cường đại hơn.” Sở Mộ mỉm cười hài lòng, vuốt ve đầu Chiến Dã kiên cường.
Trên thực tế, Chiến Dã chỉ có kỹ năng Trùng hệ Đoạn Chi Trọng Sinh là cấp bảy, còn những chiến kỹ khác thuộc về Thú thuộc tính chỉ là cấp năm trở xuống. Cấp năm trở xuống cơ hồ trực thuộc phạm vi cấp Chiến Tướng, hiện tại có thể lĩnh ngộ Thiên Liệt Trảo cấp sáu đã nói lên rằng thiên phú Thú thuộc tính của Chiến Dã đã tăng lên gần bằng Thú hệ cấp Thống Lĩnh bình thường.
Nhìn thấy Sở Mộ tán dương Hồn sủng của mình, Diệp Khuynh Tư thật sự không dám khen tặng thái độ của hắn dành cho Hồn sủng. Vốn còn muốn cho Thủy Nguyệt lui về trị liệu Chiến Dã, nhưng khi nhìn thấy Mặc Khải trên người nó lóe sáng, trạng thái hoàn hảo vô cùng. Thế là nàng chỉ đành thở dài một hơi, cảm thấy không cần thiết trị liệu làm gì. Diệp Khuynh Tư chưa từng thấy qua trận chiến nào hành hạ khổ sở và đau đớn nhiều như thế, toàn bộ quá trình đều rải đầy máu tanh, cảnh tượng tàn khốc tới cực điểm. Thậm chí Hồn sủng không ngừng trúng đòn, chịu đựng thương thế hành hạ vẫn có thể lĩnh ngộ chiến kỹ mới. Chuyện này đúng là không thể nào tin nổi?
Thế nhưng, Diệp Khuynh Tư không thể không thừa nhận năng lực của Chiến Dã đúng là cường hãn chí cực. Nếu như giai đoạn tăng cường lên tới trình độ nhất định, rồi lại cường hóa thuộc tính đầy đủ, bản thân nó tuyệt đối có thể đảm đương một phía.
Đề xuất Tiên Hiệp: Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử