“Ảnh Trảo.” Sí Lăng Hổ thi triển chiêu Ảnh Trảo, tấn công từ khoảng cách xa, thoáng chốc một cái Ma trảo đen tuyền bay thẳng về phía Mạc Tà.
“Nộ Viêm.” Đồng thời, Trương Khâm cũng triệu hồi ra Tà Diễm Yêu bảy đoạn năm giai, vừa xuất hiện đã nhanh chóng hoàn thành chú ngữ Nộ Viêm, phóng ra một luồng hỏa diễm rượt đuổi Mạc Tà.
Tùng Lâm Sơn cùng hai người khác cũng phản ứng nhanh không kém, đều cho Hồn sủng sử dụng kỹ năng tấn công Sở Mộ.
Ảnh Trảo lao tới đầu tiên, nhưng Mạc Tà chỉ cần xoay nhẹ một vòng trên không trung là có thể tránh né chiêu đánh của Sí Lăng Hổ. Ngay phía sau Ma trảo, Nộ Viêm nổ tung ầm ầm sát bên.
Mạc Tà lập tức dùng Cửu Vĩ Mê ngăn chặn ngọn lửa từ Nộ Viêm. “Vù vù vù!” Phạm vi hỏa diễm của Tà Diễm thiêu đốt gần ba mươi mét, nhưng không thể làm gì được Cửu Vĩ Viêm Hồ. Mạc Tà lợi dụng lực phản chấn từ vụ nổ phi thân lùi về sau một đoạn, rồi trực tiếp trèo lên vách đá, giữ vững thân hình.
Ba kỹ năng còn lại hoàn toàn không có uy hiếp, không thể chạm được một sợi lông trên người nó do năng lực né tránh tinh diệu của Mạc Tà. Trong vài giây ngắn ngủi, Mạc Tà đã chạy ra khỏi phạm vi công kích của đám Hồn sủng.
Sở Mộ không quay đầu, lập tức khống chế Mạc Tà biến mất phía sau vách núi dựng đứng.
“Đuổi theo!” Thanh Lực lạnh lùng cười, điều khiển Sí Lăng Hổ đuổi theo đầu tiên. Trương Khâm cưỡi trên lưng Tiên Huyết Thú tám đoạn, nhanh chóng bám sát phía sau Sí Lăng Hổ.
“Thanh Lực, nếu ta không nhầm, tiểu tử này đang khống chế Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ.” Trương Khâm liếc nhìn con Hồn sủng màu trắng bạc phía xa rồi nói lớn với Thanh Lực.
Thanh Lực cũng có sắc mặt nghiêm trọng. Hắn không phải người học thức hạn hẹp, chỉ nhìn thôi cũng nhận ra Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ thực lực vượt trội cấp thống lĩnh, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ. Hắn từng hơi khinh thường Sở Mộ, giờ mới tỉnh ngộ nhìn nhận lại tình hình.
“Giết hắn trước đã rồi tính tiếp!” Thanh Lực hừ lạnh một tiếng, niệm chú ngữ hồn kỹ kích hoạt hiệu quả Long Thừa Phong trên người Sí Lăng Hổ để gia tăng tốc độ.
“Ừ, cẩn thận một chút, có thể tiểu tử này sẽ chơi thủ đoạn gì.” Trương Khâm nhắc nhở.
Tốc độ Mạc Tà cực nhanh, không gặp trở ngại gì đã chạy tới khe núi nơi diễn ra chiến đấu trước đó. Xung quanh khe núi đầy dấu vết hủy hoại, Diệp Khuynh Tư dựa vào Bàn Mộc Linh che giấu khí tức, ẩn nấp trong góc khuất.
Sở Mộ xuyên qua khe núi, cố ý liếc nhìn hướng Diệp Khuynh Tư ẩn núp, dặn nàng không được xuất hiện.
Diệp Khuynh Tư núp rất kỹ, chỉ để lộ hai con mắt quan sát Sở Mộ và Mạc Tà chạy qua. Nàng cắn chặt môi, bất giác sinh ra cảm giác bất an. Hành động của Sở Mộ quá nguy hiểm.
Sở Mộ vừa chạy qua, phía sau đã có năm bóng người trong mắt Diệp Khuynh Tư hiện lên. Năm người đều tập trung truy đuổi Sở Mộ, không để ý tìm kiếm nàng.
“Hắc hắc, tuyệt rồi, không bị phát hiện.” Ly lão nhi nằm co dưới tảng đá khẽ dãn cơ thể, thấy đám người Nguyên Tố môn chạy qua, nở nụ cười gian hùng.
“Vù vù vù vù!” Gió lớn lạnh thấu xương rú rít bên tai, càng lên cao sức gió càng mạnh, có lúc làn gió như lưỡi dao sắc bén cứa vào mặt đau rát.
Thiên Tinh Phong cao hơn năm ngàn thước. Sở Mộ và Mạc Tà ở độ cao ba, bốn ngàn thước, đã bắt đầu đi vào vùng mây mù. Khi lên tới gần đỉnh, sương mù cũng không quá dày đặc.
Sở Mộ nhìn xuống vẫn thấy đám người Nguyên Tố môn truy đuổi ráo riết. Hắn để Mạc Tà chạy chậm lại, chờ đợi bọn Thanh Lực theo kịp.
Chốc lát thấy thời cơ chín muồi, Sở Mộ bảo Mạc Tà bay thẳng lên trên, tiến thẳng vào lãnh địa Quỷ Khung Quân Vương.
Lãnh địa Quỷ Khung Quân Vương cũng là một khe núi, nhưng rộng lớn hơn nhiều, chỉ riêng chiều ngang đã đến mười thước. Khe núi tạo thành dốc nghiêng kéo dài lên tận đỉnh, ngước nhìn chỉ thấy mây đen âm u.
Sở Mộ quét mắt một vòng, phát hiện cách đó ba trăm thước có một động quật khổng lồ, chắc chắn là hang ổ của Quỷ Khung Quân Vương.
“Đi qua.” Sở Mộ nhỏ giọng dặn Mạc Tà tiến gần hang động.
Mạc Tà gan dạ, bốn chân giậm mạnh, lao thẳng về hang động.
Năm người truy đuổi cũng nhanh chóng có mặt trên khe núi, thấy Sở Mộ ở phía trước không suy nghĩ nhiều, lập tức cho Hồn sủng nhào tới.
“Hừ hừ, xem ngươi còn chạy đi đâu.” Sí Lăng Hổ mở rộng hai cánh bay thẳng lên cao rồi hạ xuống ngay trước mặt Mạc Tà, chắn đường đi của Sở Mộ.
Trương Khâm đến sau, cưỡi Tiên Huyết Thú tám đoạn nhảy lên khe núi phía khác, không cho Sở Mộ cơ hội nhảy xuống. Ba người còn lại che chắn lối lui của Sở Mộ.
“Trốn? Ta chỉ tìm nơi để chiến đấu thôi.” Sở Mộ nhìn năm người trấn định không chút sợ hãi.
“Ngươi vốn có thể không chết, nhưng lại cứ lao đầu vào nơi hiểm nguy.” Ánh mắt Thanh Lực lóe lên sát ý, Sí Lăng Hổ gầm lên cuồng bạo.
Gầm thét của nó có lực chấn nhiếp cực mạnh, thậm chí tạo thành cuồng phong đánh thẳng vào mặt Sở Mộ, khiến cả khe núi run rẩy, chấn động liên tục.
“Đừng lãng phí thời gian nữa, giải quyết hắn đi.” Trương Khâm liếc Sở Mộ, thấy hắn chỉ có Miện Diễm Cửu Vĩ Viêm Hồ hơi khó đối phó, hai con Hồn sủng còn lại quá tầm thường, lòng bớt lo.
Sở Mộ bình tĩnh đứng đó. Diệp Khuynh Tư gia trì hiệu quả Thủy Mạc Chiến Khải cho hắn còn tác dụng, khiến những công kích thường khó xâm phạm.
Hắn đã triệu hồi Chiến Dã. Ngay khi nó xuất hiện, Băng Không Tinh Linh ưu tiên gia trì cho nó một đạo Huyền Tinh Khải Giáp.
Hiệu quả Huyền Tinh Khải Giáp giúp tăng cường phòng thủ Chiến Dã lên cấp bảy hậu kỳ. Cộng thêm sinh mạng lực cường tráng, trừ kỹ năng uy lực gần cấp chín, rất khó để giết nhanh Chiến Dã.
Chiến Dã mới sáu đoạn một giai, nên khi Sở Mộ triệu hồi khiến năm người Nguyên Tố môn cười nhạt khinh thường.
Một con Hồn sủng cấp thống lĩnh sáu đoạn trong mắt bọn họ thật là bỏ đi, không thể uy hiếp ai.
“Giết!” Thanh Lực lạnh lùng ra lệnh. Sí Lăng Hổ lao về phía trước, Ma trảo sắc bén phá không trung, thi triển chiêu Phấn Toái Trảo.
Không gian và vách núi lần lượt vụn nát. Mạc Tà nhẹ nhàng vòng chín cái đuôi che thân thể phía sau, chớp mắt di chuyển sang chỗ khác.
Phấn Toái Trảo chỉ đập vào vách núi đằng sau nó mà thôi.
“Năng lực né tránh mạnh thì sao?” Thanh Lực mỉm cười lạnh, bọn họ có năm người, mỗi người triệu hồi một Hồn sủng đủ sức hạ Sở Mộ.
Tùng Lâm Sơn triệu hồi Băng Không Tinh Linh, khí tức của nó giờ rõ ràng kém xa Ngưng của Sở Mộ nhiều.
Ngưng đã lên bảy đoạn, năng lực khống chế Băng hệ vượt qua cấp thống lĩnh đỉnh phong, đủ để coi thường nhóm đồng tộc cùng đẳng cấp.
Dù đối mặt đồng thời ba Nguyên Tố giới Hồn sủng, khí thế của bọn họ vẫn không ngừng tuôn trào.
“Hàn Băng Vũ!” Tùng Lâm Sơn ghen tỵ nổi lên, quát to ra lệnh cho Băng Không Tinh Linh sử dụng kỹ năng.
Tùng Lâm Sơn và Băng Không Tinh Linh bắt đầu niệm chú, kỹ năng này không tốn nhiều thời gian, nhất định sẽ nhanh hoàn thành.
Nhưng ngay khi chú ngữ vừa kết thúc, Tùng Lâm Sơn bỗng cảm giác vách đá bên cạnh có một cặp mắt quỷ dị nhìn chằm chằm vào Băng Không Tinh Linh, tỏa ra địch ý nồng đậm.
Đề xuất Voz: Cô giáo - Người con gái năm đó anh yêu