Logo
Trang chủ

Chương 207: Kỳ tích chính là Tô Mộ

Đọc to

“Được, vậy thì chiến một trận!” Sở Mộ nói rất dứt khoát. Ánh mắt hắn nhìn Quỷ Khung Quân Vương bừng lên chiến ý mãnh liệt.

“Không được, như vậy quá nguy hiểm!” Diệp Khuynh Tư lập tức lên tiếng phản đối. Nếu là đối phó những Hồn sủng khác, Diệp Khuynh Tư tin rằng thực lực của Sở Mộ có thể dễ dàng giải quyết, dù không cần dùng đến Hồn sủng. Nhưng trước mặt Sở Mộ lại là Quỷ Khung Quân Vương, một Hồn sủng cấp Quân Chủ vốn sở hữu lực chiến đấu vô cùng khủng khiếp. Mà chủng tộc Quỷ Khung Quân Vương lại thuộc hàng cực mạnh trong số các Hồn sủng cấp Quân Chủ. Trong suy nghĩ của nàng, nếu đơn đả độc đấu, Sở Mộ sẽ không có lấy một phần thắng.

“Nếu không làm vậy, nó sẽ không chịu thần phục. Nàng cứ yên tâm, ta đối phó được.” Sở Mộ nhìn thoáng qua Diệp Khuynh Tư, cười nói.

“Nhưng lỡ như huynh bị thương thì sao?” Diệp Khuynh Tư lo lắng nói. Mỗi Hồn sủng sư khi ra trận, điều đầu tiên phải làm là bảo đảm an nguy của bản thân. Bởi lẽ, nếu Hồn sủng sư gặp chuyện ngoài ý muốn, các Hồn sủng khác rất dễ rơi vào trạng thái suy yếu và nhanh chóng bị công phá.

“Không phải vẫn còn có nàng ở đây sao?” Sở Mộ nở nụ cười rạng rỡ, nụ cười ấy vừa đường hoàng, tự tin, lại mang theo vài phần cuồng vọng. Sở Mộ thật sự muốn dựa vào thực lực của mình chiến đấu với Quỷ Khung Quân Vương.

Quỷ Khung Quân Vương vung vẩy Quỷ Kiếm vài vòng, ánh mắt lạnh lùng nhìn Sở Mộ, tỏ ý đã sẵn sàng. Thái độ ấy tựa như một võ sĩ tôn trọng danh dự, chờ đợi Sở Mộ đưa ra quyết định cuối cùng.

Sở Mộ bảo Mạc Tà lùi sang một bên quan sát, còn mình thì tiến về phía Quỷ Khung Quân Vương, dừng lại ở vị trí cách nhau năm thước.

“Kiệt kiệt!” Bạch Ma Quỷ thấy Sở Mộ muốn chiến đấu với Quỷ Khung Quân Vương liền nổi cơn hưng phấn, từ đằng xa bay tới gần, đồng thời chuẩn bị dung hợp linh hồn với Sở Mộ. Nếu không có Bán Ma hóa, Sở Mộ chỉ có thể phát huy chiến lực hữu hạn. Đối phó với Quỷ Khung Quân Vương có phòng ngự cực cao, nhất định sẽ gặp không ít khó khăn.

“Không cần, ngươi cứ ở bên cạnh quan sát là được.” Sở Mộ lắc đầu, ra lệnh cho Bạch Ma Quỷ lui sang một bên.

Bạch Ma Quỷ lộ vẻ nghi hoặc, nhưng nếu Sở Mộ đã quyết định như vậy, nó cũng không còn gì để nói, chậm rãi bay tới gần Mạc Tà rồi đứng yên tại chỗ. Nó muốn xem rốt cuộc Sở Mộ sẽ làm thế nào để chiến thắng Quỷ Khung Quân Vương này.

Diệp Khuynh Tư khẽ cắn môi, có vẻ thất thần. Đôi mắt mỹ lệ của nàng nhìn Sở Mộ, rõ ràng đang rất bất an. Diệp Khuynh Tư cũng biết, sau khi thực lực Hồn sủng sư đạt tới cảnh giới nhất định, dù không có Hồn sủng, họ vẫn sở hữu lực chiến đấu không hề kém cạnh. Thậm chí, một số Hồn sủng sư khi thi triển Hồn kỹ vẫn có thể phát huy uy lực trên cấp chín, thừa sức tiêu diệt một lượng lớn Hồn sủng cường đại.

Thế nhưng, Hồn sủng sư vẫn bị Hồn lực và thể lực hạn chế. Dù là phòng ngự, lực lượng hay tốc độ, họ đều không thể sánh bằng Hồn sủng. Vì thế, lĩnh vực Hồn sủng sư từ trước đến nay thường lấy việc khống chế làm chủ, chỉ ở thời điểm mấu chốt mới thi triển Hồn kỹ để duy trì thế cục. Hầu như không có Hồn sủng sư nào trực tiếp chiến đấu với Hồn sủng. Sở Mộ làm như vậy rõ ràng là muốn thu phục Quỷ Khung Quân Vương, nhưng Diệp Khuynh Tư chưa từng thấy ai đích thân ra trận theo kiểu này. Hơn nữa, đối thủ của hắn lại là Quỷ Khung Quân Vương, một tồn tại cực mạnh trong cấp Quân Chủ, chứ không phải Hồn sủng bình thường.

“Bắt đầu đi!” Sở Mộ tràn đầy tự tin, chậm rãi nói với Quỷ Khung Quân Vương.

Quỷ Khung Quân Vương cũng không khách khí, Quỷ Kiếm trên tay bỗng nhiên ngưng tụ, hóa thành một đoàn quỷ khí hắc ám. Ngay sau đó, Quỷ Khung Quân Vương hét lớn một tiếng, khí thế bùng lên, trường kiếm đột ngột chém về phía Sở Mộ.

Tố chất quan trọng nhất của Hồn sủng sư chính là phải nhìn rõ công kích của địch nhân trước tiên, có như vậy mới có thể chỉ huy Hồn sủng của mình lựa chọn phương án ứng phó phù hợp. Đặc biệt trong trường hợp này, khi Sở Mộ phải tự mình chiến đấu, hắn lại càng phải nắm rõ mọi thứ. Sở Mộ cũng có năng lực né tránh, nhưng không thể nào sánh bằng Mạc Tà, nhất là khi Quỷ Kiếm công kích còn kèm theo khả năng khóa định mục tiêu. Đây không phải là loại tấn công đơn giản chỉ cần nhảy mấy cái là có thể né tránh.

“Sủng Mị - Huyễn Ảnh!” Chú ngữ vừa hoàn thành, thân thể Sở Mộ lập tức tan rã, rồi dần dần xuất hiện năm thân ảnh giống hệt nhau.

“Ù ù ù ù!” Quỷ Kiếm biến thành một cái đầu quái vật khổng lồ bay tới, đột ngột mở miệng nuốt trọn ba hư ảnh của Sở Mộ. Sau đó, nó tiếp tục bay thẳng về phía trước một đoạn khá xa, khi biến mất đã để lại trên mặt đất một khe rãnh dài tới hơn năm mươi thước.

“Ngao ô ô ô!” Nhìn thấy Sở Mộ bắt chước kỹ năng của mình, dùng Huyễn Ảnh né tránh một đòn quá đẹp mắt, Mạc Tà lập tức kêu lên hưng phấn. Chín cái đuôi đáng yêu của nó lắc lư liên tục, bộ dạng đúng là đang khuyến khích Sở Mộ cố gắng lên.

Huyễn Ảnh vừa biến mất, Sở Mộ đã tiếp tục niệm chú. Ngay khi Quỷ Khung Quân Vương nâng Quỷ Kiếm lên lần nữa, hắn đã nhanh chóng hoàn thành Hồn kỹ thứ hai.

“Huyết Đồng Cuồng!” Hai tròng mắt Sở Mộ bắt đầu biến hóa, thân thể hắn được phủ thêm một bộ chiến y hoa lệ đỏ rực như máu. Bộ chiến y hoàn toàn nhuộm đỏ thân thể Sở Mộ, khiến hắn tăng thêm cảm giác uy nghiêm và tà dị.

Trước kia, Bạch Ma Quỷ thường hóa thành hình thái Sở Mộ, Bạch Mị ma diễm hình thành một cơ thể nhân loại giống như đúc, ngoại trừ khuôn mặt là hơi khác. Mà lúc này, Huyết Đồng Cuồng phủ xuống người Sở Mộ, khiến hắn biến thành một Yểm Ma đỏ rực. Khí tức Hồn Chủ dốc toàn lực buông thả thậm chí còn mạnh hơn cả Quỷ Khung Quân Vương.

“Kỳ quái, Huyết Đồng Cuồng chỉ có thể gia trì lên người Hồn sủng hệ Thú thôi mà?” Diệp Khuynh Tư nhìn vào Sở Mộ vừa nhận được hiệu quả Huyết Đồng Cuồng, trên mặt lộ ra mấy phần nghi hoặc. Huyết Đồng Cuồng chỉ có thể kích thích thân thể những Hồn sủng chảy xuôi huyết thống hệ Thú. Hồn sủng sư có thể thi triển bất kỳ Hồn kỹ thuộc tính nào, nhưng điều này không có nghĩa là Hồn sủng sư có được huyết thống hệ Thú, lực lượng Huyết Đồng Cuồng chắc chắn không thể nào phát sinh hiệu quả được. Cuối cùng, Diệp Khuynh Tư chỉ có thể đưa ra kết luận Sở Mộ thuần túy là làm loạn.

“Rống!”

“Quân Vương Tiễn Đạp.” Quỷ Khung Quân Vương ngẩng đầu lên trời điên cuồng gầm thét, chân phải hung hăng đạp mạnh xuống mặt đất tạo thành lực lượng kinh khủng lan tràn ra bốn phía, phạm vi bao trùm lên tới mười mấy thước.

Sở Mộ đã hoàn thành Huyết Đồng Cuồng cường hóa, hai chân hơi trầm xuống rồi mạnh mẽ nhảy lên cao né tránh một kích bá đạo này. Hai tay hắn chộp vào một nhánh cây gần đó, mượn lực đàn hồi nhanh nhẹn bật người nhảy sang một tảng đá lớn cao mười mấy thước. Từ trên cao, hắn dõi mắt nhìn xuống Quỷ Khung Quân Vương.

“Làm sao có thể?” Diệp Khuynh Tư nhìn thấy Sở Mộ nhảy cao như vậy liền há to miệng kinh ngạc. Hồn sủng sư vốn có lực lượng, tốc độ và phòng ngự thua kém Hồn sủng rất nhiều. Nhảy lên độ cao mười thước đã là cực hạn của phần lớn Hồn sủng hệ Thú cấp Thống Lĩnh sáu đoạn. Thế mà Sở Mộ lại có thể bộc phát ra lực lượng kinh người như thế, chuyện này nói lên rằng Huyết Đồng Cuồng thật sự có hiệu quả trên người Sở Mộ.

Diệp Khuynh Tư đã đi qua rất nhiều địa phương, được chứng kiến rất nhiều Hồn sủng và Hồn sủng sư rồi. Nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy có Hồn sủng sư tự mình nhận lấy kỹ năng cường hóa dành cho Hồn sủng, điều này cũng quá mức ly kỳ rồi.

“Vụt!” Động tác Sở Mộ rất nhanh nhẹn, nhảy liên tục mấy cái tránh né đường kiếm của Quỷ Khung Quân Vương.

“Phân Liệt Quỷ Kiếm.” Quỷ Khung Quân Vương bắt đầu nóng giận thi triển công kích phạm vi lớn, Quỷ Kiếm từ trên đầu bổ xuống lập tức biến thành mười bóng kiếm kinh khủng chém tới Sở Mộ. Sở Mộ vô cùng mạo hiểm xẹt qua chính giữa những bóng kiếm to lớn kia, trong lúc sơ suất liền bị năng lượng loạn lưu chém rách tay áo rồi văng vào trong dòng nước.

Đề xuất Tiên Hiệp: Chậm Rãi Tiên Đồ
Quay lại truyện Sủng Mị
BÌNH LUẬN