"Rẹt rẹt rẹt ~!" Tiếng kim loại ma sát vang lên, âm thanh bén nhọn khiến Sở Mộ chói tai, cực kỳ khó chịu. Hiển nhiên, đây là tiếng của Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng, có tác dụng gây tổn thương nghiêm trọng đến tinh thần con người.
Khi vết nứt không gian biến hóa rất nhỏ, một cảnh tượng dần hiện rõ. Tại nơi u ám nhất sơn cốc, một con Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng đang vung vẩy cánh tay sắc bén chém liên tục mười mấy nhát, khiến hàng loạt đại thụ đổ rạp ầm ầm.
Thực ra, Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng vẫn chưa bị Sở Mộ tiêu diệt. Hắn biết không lâu nữa nhóm người kia sẽ tiến vào sơn cốc, và thành quả chiến đấu vất vả của mình rất có thể sẽ bị năm người đó cướp mất. Vì vậy, Sở Mộ đã bày ra một màn kịch vô cùng xảo diệu, dùng năng lực mộng cảnh của Dạ Lôi Mộng Thú tạo ra một không gian ảo cảnh đặc thù trong sơn cốc, khiến họ lầm tưởng hắn đã nhanh chân đến trước, tiêu diệt hai con Cửu Đoạn cấp Thống Lĩnh và bắt sống Ấu Sủng cấp Quân Chủ rồi rời đi.
Kế hoạch của Sở Mộ hiển nhiên đã thành công, trong tình thế cấp bách vẫn lừa được năm người kia. Giờ đây, Sở Mộ đã có thể hoàn toàn yên tâm đối phó với Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng.
Sở Mộ biết Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm rất có thể sẽ bỏ chạy trong lúc giao chiến, may mắn thay Dạ Lôi Mộng Thú đã đạt đến Thất Đoạn Cửu Giai nên năng lực hạn chế cực mạnh. Hắn lập tức khống chế Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm, đưa nó vào mộng cảnh, để bản thân có thể chuyên tâm đối phó với Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng.
Trước khi năm người kia đến, Sở Mộ đã dốc toàn lực tiêu diệt một con Cửu Đoạn Tinh Hoàng Chiến Trùng. Giờ đây, thông qua Bạch Yểm Ma, Dạ Lôi Mộng Thú cùng với Băng Không Tinh Linh, hắn dư sức áp chế con Tinh Hoàng Chiến Trùng còn lại. Bạch Yểm Ma là chủ lực chiến đấu, Dạ Lôi Mộng Thú dùng mộng cảnh hoàn mỹ liên tục cắt đứt kỹ năng của Tinh Hoàng Chiến Trùng, Băng Không Tinh Linh đứng từ xa không ngừng công kích. Cuối cùng, con Tinh Hoàng Chiến Trùng này đã bị Sở Mộ tiêu diệt gọn gàng.
Hai con Tinh Hoàng Chiến Trùng này không có Hồn Tinh trong người. Từ đó mới thấy trước kia vận khí của Sở Mộ rất tốt, ngẫu nhiên cũng nhận được hai viên Hồn Tinh cấp Bát. Còn bây giờ, tỷ lệ xuất hiện Hồn Tinh rõ ràng đã hạ thấp rất nhiều, nửa năm qua hầu như không tìm được viên Hồn Tinh nào. Chỉ những Hồn Sủng hoang dã đã trải qua cường hóa thực lực mới có xác suất nhất định ngưng kết ra Hồn Tinh. Nhưng chủng loại Hồn Sủng đó không phải là đại đa số, vì thế Hồn Tinh cao cấp mới quý hiếm, giá trị trên thị trường cực cao.
Sau khi tiêu diệt Tinh Hoàng Chiến Trùng, Sở Mộ bắt đầu bắt sống Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm. Dựa vào mộng cảnh cường đại do Dạ Lôi Mộng Thú thi triển để cưỡng chế, Sở Mộ bày ra cảnh tượng mê hoặc lừa gạt nó, vô cùng thuận lợi bắt Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm vào trong Hồn Sủng Giới Chỉ. Kế hoạch "đập nồi dìm thuyền" lần này coi như đã đại công cáo thành.
Trải qua trận chiến này, chỉ có Quỷ Khung Quân Vương là bảo toàn lực chiến đấu hoàn hảo, những Hồn Sủng khác đều tiêu hao thể lực rất lớn. Sau khi bắt được Tinh Hoàng Điệp Vĩ Cầm, Sở Mộ nhanh chóng rời khỏi sơn cốc, tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi.
Sở Mộ ra ngoài lịch lãm rất ít khi sử dụng kế hoạch tiêu hao sạch sẽ thể lực của Hồn Sủng kiểu này, bởi vì tình huống đó là nguy hiểm nhất. Cho nên mỗi lần Sở Mộ ra trận đều phải suy nghĩ vô cùng thận trọng, không dám hành động ngông cuồng một chút nào. Hắn đàng hoàng núp sâu trong một sơn động khôi phục Hồn Lực và để cho đám Hồn Sủng khôi phục thể lực như cũ.
Sau đó, Sở Mộ mới cưỡi Dạ Lôi Mộng Thú đi tới Đôn Thành gần nhất. Đôn Thành không phải là Giới Thành, mà là một tòa thành vô cùng nổi danh nằm ở giữa bốn địa giới rộng lớn. Tòa thành này có điểm đặc thù là hầu như tất cả con đường buôn bán đều phải thông qua nó, vì thế tòa thành trở thành đầu mối then chốt cho nền thương nghiệp của cả hai địa giới. Có lẽ một vài đội ngũ thương nhân sẽ lựa chọn không băng qua Giới Thành, nhưng tuyệt đối không thể nào bỏ qua Đôn Thành được. Bởi vì Đôn Thành trải qua trăm năm lịch sử đã dần dần trở thành tòa thành mậu dịch tượng trưng cực kỳ ý nghĩa đối với giới thương nhân.
Đôn Thành tọa lạc tại một khối bình nguyên rộng lớn, mà khối bình nguyên này tiếp giáp với bốn địa giới và là một mảnh thổ địa bao la bát ngát. Trên bình nguyên có rất nhiều Dực Hệ và Thú Hệ Hồn Sủng sinh sống, vô cùng thích hợp cho các Hồn Sủng Sư lịch lãm. Bởi vì những cư dân và thương nhân bốn giới thường xuyên lui tới tòa thành, cho nên thương đội xuất hiện trên bình nguyên là chuyện bình thường. Vì không muốn các tộc quần Hồn Sủng hoang dã nơi này công kích, tất cả thương nhân sẽ thuê mướn đội ngũ thợ săn hoặc bảo tiêu để hộ vệ hàng hóa an toàn trên đường đi.
Trên con đường tương đối bằng phẳng, một hàng thương đội kéo dài xa tít chậm rãi đi tới. Trong đội ngũ có không ít Hồn Sủng sức chịu đựng cao chuyên chở hàng hóa, vật phẩm nặng nề. Thỉnh thoảng cũng có thể nhìn thấy một vài đoàn xe của vương tôn, quý tộc chạy qua, bọn họ thông thường sử dụng Hồn Sủng cấp Thống Lĩnh mở đường. Những Hồn Sủng cấp bậc này vốn phải là chủ lực đầu nhập vào trong chiến đấu của thương đội, thế mà có người lấy Hồn Sủng cấp Thống Lĩnh mở đường đã chứng minh thân phận và địa vị quá mức rõ ràng rồi.
"Tránh ra, tránh ra!" Thương đội đang đi tới chậm chạp, đoàn xe quý tộc lập tức thể hiện ra sự bá đạo vốn nổi danh từ lâu. Bọn họ một đường chạy tới không thèm nhìn bất kỳ ai, những thương đội chỉ thuê Hồn Sủng cấp Nô Bộc và Chiến Tướng chở hàng đành phải vội vàng tránh qua một bên nhường đường, nếu không lỡ may bị đụng chỉ có nước tiền mất tật mang mà thôi.
"Tinh Dã Ma Câu, mười con Tinh Dã Ma Câu cấp Thống Lĩnh mở đường, đoàn xe này cũng quá phô trương đi? Không biết là đại nhân vật nào của Đôn Thành vừa mới du ngoạn trở về."
Bên trong đám bụi mù mịt cuồn cuộn, những thành viên thương đội đứng ở hai bên đường phát ra từng đợt cảm khái. Những thành viên này bình thường chỉ thấy được Hồn Sủng cấp Nô Bộc, những người có thể lấy Hồn Sủng cấp Chiến Tướng làm thú cưỡi đã cực kỳ khó lường đối với bọn họ rồi. Bây giờ bỗng nhiên nhìn thấy cả một đoàn xe sử dụng Hồn Sủng cấp Thống Lĩnh thay ngựa xuất hiện, hiển nhiên là sinh ra cảm giác hâm mộ và kính sợ nồng đậm.
Tinh Dã Ma Câu là Hồn Sủng sơ đẳng cấp Thống Lĩnh, trong lúc chạy băng qua đường tốc độ cực nhanh. Bởi vì khí thế của Hồn Sủng cấp Thống Lĩnh ảnh hưởng làm cho đám Hồn Sủng cấp Nô Bộc sợ hãi không dám cử động chút nào, tất cả mọi người cũng im lặng không nói, chỉ có tiếng thổn thức vang lên bên tai không dứt.
Bên trong chiếc xe ngựa tinh xảo là một vị thiếu niên chừng mười lăm, mười sáu tuổi. Hắn đưa tay đẩy rèm cửa sổ dõi mắt nhìn lại những thương đội rơi lại ở phía sau, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý. Hắn rất thích cái cảm giác chạy qua mặt những người khác với tư thế và tốc độ vượt trội như thế.
"Trời đất, tốc độ đáng sợ!""Đây là Hồn Sủng gì? Tại sao ta nhìn không rõ vậy?"
Đột nhiên ở chung quanh truyền đến thanh âm sợ hãi, than thở cực kỳ náo nhiệt. Mới đầu tiểu thiếu niên còn tưởng rằng những người này đang khen ngợi mình. Nhưng mà hắn nhận thấy ánh mắt những người đó đều tập trung về phía sau, hơn nữa cần cổ còn đang di động theo một sinh vật lao tới nhanh như chớp. Thiếu niên lập tức quay đầu nhìn lại, muốn biết là loại Hồn Sủng nào có thể nhanh hơn cả Tinh Dã Ma Câu của mình.
Chỉ có điều hắn còn chưa kịp thấy cái gì, bỗng nhiên một trận gió đen cuồng mãnh thổi tạt qua mặt làm cho hắn hoảng hốt. Trong nháy mắt đó, hắn nhìn thấy một vị nam tử mặc y phục màu đen, mà con Hồn Sủng làm thú cưỡi kia tỏa ra khí tức đen nhánh vô cùng tà dị. Lưu loát, ưu nhã, linh động, tà mị… đây là một con Hồn Sủng sở hữu tốc độ cực hạn khiến cho tất cả Hồn Sủng Sư đều phải động tâm.
"Mộng Thú, Dạ Lôi Mộng Thú."
Thiếu niên rốt cuộc nhận ra đây là chủng loại Hồn Sủng gì, nhưng khi hắn muốn nhìn kỹ đối phương là ai thì Dạ Lôi Mộng Thú đã chạy được một khoảng cách khá xa rồi.
Đề xuất Voz: Ký sự xóm trọ