Bộ hí bào này quả nhiên là do Trần Yến làm ra.
Từ tám năm trước, khi một gánh hát nhỏ bé, rách nát đến khu Ba, dựng một sân khấu kịch nhỏ giữa đồng hoang và diễn hai vở, Trần Yến, lúc đó mới gần bảy tuổi, đã say mê thứ này.
Tại thế giới này, văn hóa hí kịch không hề phổ biến. Năm ấy, gánh hát vất vả hai ngày dựng xong sân khấu, thế mà chỉ có năm người xem… Đó là Trần Linh và Trần Yến, hai đứa trẻ đang chơi đùa giữa đồng hoang, bị hấp dẫn tạm thời; một người phu khuân vác đi ngang qua bị kéo đến góp cho đủ số khán giả; và một tên ăn mày chạy đến gánh hát để xin ăn.
Người còn lại là một lão sư từ khu Hai, người thực sự yêu thích văn hóa hí kịch nên đã tìm đến.
Trong năm người đó, chỉ có Trần Yến và vị lão sư chăm chú nghe hết toàn bộ vở kịch. Trần Linh nghe được một nửa thì ngủ gật, còn người phu khuân vác thì vội vàng rời đi ngay khi mở màn. Riêng tên ăn mày, trong giờ nghỉ giữa buổi, hắn xông thẳng lên sân khấu để xin ăn, rồi bị một diễn viên võ sinh đạp xuống, hùng hùng hổ hổ bỏ đi.
Nhưng Trần Linh nhìn thấy, trong ánh mắt đệ đệ hướng về sân khấu, tràn đầy ánh sáng.
Sau ngày hôm đó, Trần Yến bắt đầu tự học hí kịch. Hắn không biết từ đâu tìm được hai quyển sách, mỗi sáng sớm đều ở trong phòng ê a học giọng hát, sao chép tên vở kịch, thậm chí tự mình học kim chỉ để may trang phục.
Bộ hí bào Trần Linh đang mặc, chính là do Trần Yến tự tay may. Ở góc áo có một đóa hoa lam nhỏ xíu, dấu vết của khi hắn may vá.
"Này, trả lại ngươi."
Trần Linh giặt xong bộ hí bào, thuận tay đưa cho Trần Yến. Hắn nhìn vào bóng mình trong dòng nước, vết thương và vết máu cơ bản đã biến mất.
Hai người men theo lối nhỏ, cẩn trọng đi đến ven đường Hàn Sương, nhìn về phía nhà họ Hướng.
Chỉ thấy khu nhà với cánh cửa đã vỡ vụn, xung quanh đã bị dây cảnh giới phong tỏa hoàn toàn. Vài người chấp pháp mặc chế phục đỏ thẫm đang đi lại bên trong.
Trước cổng, trên hai chiếc cáng cứu thương, lần lượt đặt hai thi thể được phủ kín vải trắng.
"Tình huống thế nào?"
"Không cứu nổi." Một người chấp pháp tiếc nuối nhìn miếng vải trắng, nói: "Hai người họ trước đây được Mông ca lệnh theo dõi cặp vợ chồng này. Chắc hẳn họ đã phát hiện có biến trong phòng giữa chừng nên xông vào, rồi hy sinh trong quá trình vật lộn với tai ách."
"Vậy còn cặp vợ chồng kia? Cũng đã chết rồi sao?"
"...Không." Ánh mắt người chấp pháp nhìn về phía cổng. Lúc này, một nam một nữ đang được những người chấp pháp khác dìu ra khỏi phòng. Đôi mắt họ vô hồn, sắc mặt trắng bệch, cả người không ngừng run rẩy, cứ như đã mất hết hồn phách.
"Họ vẫn còn sống."
"Họ không phải là những người đầu tiên bị tai ách tấn công sao? Vì sao họ vẫn còn sống?"
"Chúng tôi phỏng đoán rằng mặc dù họ bị tấn công đầu tiên, nhưng họ không hề phản kháng. Hai vị người chấp pháp kia rút súng bắn đã chọc giận tai ách, nên mới bị giết..."
"Ngươi nói là, con tai ách đó lúc ấy đang đùa giỡn họ?"
"Đúng là như vậy."
"Có manh mối nào khác không?"
"Hầu như không có... Năng lực của con tai ách đó cực kỳ quái lạ, nó đã xé nát hơn nửa căn phòng, căn bản không để lại bất kỳ thông tin có giá trị nào. Chúng tôi thậm chí không thể phán đoán nó đột nhập từ hướng nào."
"Đường Hàn Sương lớn như vậy, nó lại vừa lúc xông vào gia đình này, là trùng hợp sao?"
"Khó mà nói. Đường Hàn Sương vốn là nơi nằm ngoài cùng của khu Ba, phía sau con phố là hậu sơn, rồi tiếp sau đó là bãi tha ma nơi Hôi giới giao hội lúc bấy giờ, và sau cùng là khu Hai... Từ lộ trình mà nói, nếu con tai ách đó bò ra từ Hôi giới, đi trước đến khu Hai tàn sát một phen, sau đó chạy đến hậu sơn, rồi lại ngược đường xông thẳng đến đoạn đường Hàn Sương này, thì cũng là hợp tình hợp lý."
"Địa điểm các vụ án mạng ở khu Hai cũng gần hậu sơn sao?"
"Đúng vậy, mấy địa điểm này không xa nhau, mà lại đều nằm trên một đường thẳng." Người chấp pháp khẽ gật đầu.
Hai người còn định nói gì đó thì một tiếng gào thét bén nhọn đã truyền đến từ nơi không xa.
"Tai ách! Tai ách!!!"
Chỉ thấy Lý Tú Xuân bỗng nhiên tránh khỏi người chấp pháp bên cạnh, như thể nhìn thấy điều gì cực kỳ khủng khiếp. Nàng vừa trừng mắt nhìn chằm chằm bọn họ, vừa lảo đảo lùi lại: "Các ngươi đừng hòng hại ta! Đừng hòng hại ta!!!"
Nàng liên tục lùi về phía sau, đột nhiên đâm sầm vào Trần Đàn và những người đang vịn hắn phía sau. Cú va chạm này khiến đồng tử Trần Đàn bỗng nhiên co rút lại.
Hắn lập tức co ro thành một cục, hai tay ôm đầu, miệng lẩm bẩm những ký tự vô nghĩa. Trong đôi mắt hắn cũng tràn đầy sợ hãi.
Đông đảo người chấp pháp đứng một bên nhìn nhau, trên mặt thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ... Họ không quá kinh ngạc về điều này, mà thuần thục dùng dây thừng trói họ lại, rồi nhét vải trắng vào miệng để tránh làm phiền dân cư, sau đó trực tiếp đưa đến tổng bộ khu Ba.
Thấy cảnh này, Trần Linh khẽ thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
Bác sĩ Lâm từng nói rằng, trong số những người sống sót sau khi gặp phải Hôi giới giao hội hoặc bị tai ách tấn công, sẽ có tám phần mắc phải tình trạng tinh thần bất thường, mà đại bộ phận cả đời không thể chữa trị. Giờ xem ra, triệu chứng này cũng xuất hiện trên người Lý Tú Xuân và Trần Đàn.
Đối với Trần Linh mà nói, đây là điều may mắn. Bởi vì những người tận mắt chứng kiến hắn biến thành tai ách chỉ có bốn người. Hai vị người chấp pháp đã bị "người xem" đánh chết, một khi Lý Tú Xuân và Trần Đàn kể hết mọi chuyện, vậy mình lập tức sẽ bị truy nã.
May mắn thay giờ Lý Tú Xuân và Trần Đàn đều đã hóa điên, như vậy thân phận của hắn sẽ không bị bại lộ. Hắn vẫn có thể lấy thân phận Trần Linh, đường hoàng đi lại trên đường.
Đương nhiên, đây là với tiền đề rằng người chấp pháp sau này không điều tra ra được hắn.
"Vẫn không an toàn... Tốt nhất phải nghĩ cách gì đó, có thể triệt để ngăn chặn bọn họ điều tra..." Trần Linh không thích mạo hiểm, càng không thích vận mệnh của mình bị người khác nắm trong tay. Đại não hắn cấp tốc vận chuyển, cố gắng tìm ra phương pháp ổn thỏa nhất.
Đúng lúc này, một thân ảnh từ bên cạnh hắn xông ra!
"Cha! Mẹ!"
Trần Yến kinh hô một tiếng, lao nhanh về phía hai thân ảnh đang bị dẫn đi. Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tiều tụy của hắn tràn đầy lo lắng.
Trần Yến không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi. Giờ nhìn thấy cha mẹ bị đưa ra từ đống phế tích, chẳng khác nào trời sập.
Ánh mắt Trần Linh ngưng lại, theo bản năng muốn giữ chặt Trần Yến, nhưng do dự một chút rồi vẫn cất bước nhanh chóng theo sát phía sau Trần Yến, đồng thời cũng hô hoán cha mẹ.
Nghe thấy tiếng gọi của bọn họ, các người chấp pháp đồng loạt quay đầu lại. Chỉ thấy hai thiếu niên đang vội vã chạy tới, sau đó họ cúi đầu xem xét tài liệu.
"Cặp vợ chồng này có hai đứa con, một đứa mười tám tuổi, một đứa mười lăm tuổi."
"Vừa rồi không tìm thấy thi thể trong phòng, ta đang định cho người đi tìm, không ngờ tự mình xuất hiện..."
"Ai, đứa trẻ đáng thương."
"..."
Mấy vị người chấp pháp xì xào bàn tán.
Trần Yến xông đến trước mặt Lý Tú Xuân, đang định nói gì đó thì đồng tử Lý Tú Xuân kịch liệt co lại. Nàng không biết làm sao nhổ ra miếng vải trắng, trừng mắt về phía trước gào to:
"Tai ách! Ngươi cũng là tai ách! Ngươi cũng muốn giết ta?!"
Trần Yến trong nháy mắt ngây người tại chỗ...
Đề xuất Voz: Nhẹ Nhàng Đêm Khuya - Câu Chuyện Tuổi 23
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời3 tuần trước
qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than
?
Trả lời4 tuần trước
Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))
yeutranlinh<3
Trả lời1 tháng trước
Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?
Đạo Văn Dị Hành
Trả lời1 tháng trước
.
simply paradise
Trả lời1 tháng trước
Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.
Hoàng Mỹ Trân Lê
Trả lời1 tháng trước
có chap mới chưa vậy
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
để mình check lại