...
Cùng lúc đó, tại văn phòng tổng bộ người chấp pháp khu Ba.
"Mã ca, bên Băng Tuyền đường phố có tin tức rồi." Một vị chấp pháp quan ba vân vội vàng bước tới.
Mã Trung nhíu mày: "Họ nói thế nào?"
"Ừm..." Vị chấp pháp quan kia ngập ngừng: "Họ chửi rất khó nghe."
Mã Trung: "?"
"Tại sao? Vì lệnh phong tỏa vẫn chưa được dỡ bỏ sao?"
"Không phải, họ nói là ngài không nói đạo nghĩa, không những tự mình không tuân thủ ước định, còn phái người tới vũ nhục họ." Chấp pháp quan nói thêm: "Chính là vị dự bị chấp pháp quan ngài phái tới Băng Tuyền đường phố trợ giúp ấy... Nghe nói, đám người tửu quán Hắc Rìu bị hắn đánh cho, cốt đao muốn tức nổ tung rồi."
"Dự bị chấp pháp quan?" Mã Trung khó hiểu hỏi lại: "Là ai nhỉ?"
"Một người tên là Ngô Hữu Đông, một người tên là Trần Linh. Ngô Hữu Đông đã bị đám người kia dọa sợ, tự nguyện rời khỏi kỳ khảo thí người chấp pháp. Người đánh họ chính là Trần Linh."
"Ta hình như có ấn tượng... Là đứa trẻ ở Hàn Sương đường phố mà cha mẹ đều bị tai ách dọa sợ đó sao?"
"Đúng, là hắn."
"Hắn có thể đánh được đám người trong tửu quán Hắc Rìu sao?"
"Ta cũng không tin, nhưng sự thật chính là như vậy." Chấp pháp quan dừng một lát, thận trọng hỏi: "Mã ca, ngài nói... Hắn sẽ không phải đạt được 【 Thần Quyến 】 chứ?"
Mã Trung không trả lời, hắn nhíu mày ngậm một điếu thuốc. Vị chấp pháp quan kia lập tức tiến lên lấy bật lửa châm thuốc cho hắn.
"Chẳng lẽ khu Ba này... lại sắp có thêm một chấp pháp quan nữa sao?" Mã Trung phun ra một làn khói thuốc.
"Hiện tại, trong năm vị chấp pháp quan của khu Ba, có ba vị là người của chúng ta... Nhưng nếu lại xuất hiện một vị nữa, vậy thì phiền phức rồi." Chấp pháp quan lẩm bẩm: "Hắn đánh người của Băng Tuyền đường phố, khẳng định biết một vài chuyện. Chắc chắn sẽ rất khó gia nhập phe chúng ta... Chi bằng không để hắn trưởng thành, trở thành trợ lực cho Hàn Mông, chúng ta sớm ra tay xử lý hắn..."
Chấp pháp quan nhắm mắt lại, dùng bàn tay xoay một vòng trên cổ.
Mã Trung xùy cười một tiếng: "Thường Lâm à Thường Lâm... Tầm mắt của ngươi, còn cần phải rèn luyện nhiều thêm."
Chấp pháp quan tên Thường Lâm sững sờ.
"Ta nói không đúng sao?"
"Đúng, nhưng cách cục nhỏ." Mã Trung gõ gõ tàn thuốc, thản nhiên nói: "Coi như tiểu tử này đạt được 【 Thần Quyến 】, hiện tại cũng chỉ là nhất giai. Muốn uy hiếp được chúng ta, còn cần một đoạn thời gian rất dài. Chi bằng ra tay với hắn, không bằng thay đổi mục tiêu... giải quyết vấn đề từ gốc rễ."
"Ngài là nói... Hàn Mông?"
"Trước khi Hàn Mông đến, khu Ba này chính là thiên hạ của ta. Năm đó, sản nghiệp của chúng ta được xem là có quy mô lớn nhất trong bảy đại khu. Ngay cả Băng Tuyền đường phố hiện tại cũng chỉ bằng một nửa quy mô của chúng ta... Nhưng từ khi tiểu tử này giáng lâm thành Tổng Trưởng khu Ba, y đã càn quét toàn bộ khu Ba, trực tiếp cắt đứt tài lộ của chúng ta, buộc chúng ta bất đắc dĩ phải tới Băng Tuyền đường phố để chuẩn bị lại mối quan hệ."
Mã Trung đôi mắt dần dần trở nên lạnh băng, hắn nhét tàn thuốc vào gạt tàn:
"Hắn là Tổng Trưởng chấp pháp quan khu Ba, ngày thường chúng ta không có cơ hội ra tay. Nhưng bây giờ thì không giống nữa rồi..."
"Vì sao không giống?"
"Một chấp pháp quan bốn vân, trong tình huống nào thì sẽ chết tại khu Ba?"
Thường Lâm trầm tư một lát, giống như nghĩ ra điều gì, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên: "Tai ách?"
"Mỗi vị Tổng Trưởng chấp pháp quan của các khu đều là chức vị trọng yếu. Một khi xảy ra chuyện, Cực Quang Thành tất nhiên sẽ có người đến điều tra. Ngày thường chúng ta không thể động được hắn, nhưng giờ đây có một hung thủ sẵn có... Một kẻ vừa vặn giáng lâm tại khu Ba, đã từng chính diện đánh bại Hàn Mông, sau đó ẩn mình không dấu vết!"
Mã Trung cười lạnh lùng: "Giết Hàn Mông, giả tạo thành kết quả đồng quy vu tận do tai ách tập kích, không những giải quyết được mối họa lớn trong lòng này, mà còn có thể danh chính ngôn thuận giải phong khu Ba, khôi phục giao thương với khu Hai trước tiên... Cứ như vậy, cơn giận dữ bên Băng Tuyền đường phố cũng sẽ theo đó mà lắng lại."
"Nhưng, vạn nhất sự việc kết thúc xong, con tai ách đó lại chạy đi thì sao?"
"Ai có thể chứng minh, con chạy đến sau đó là con đang có mặt hiện giờ?"
Thường Lâm ngẩn người một chút, không kìm được cảm thán:
"Đúng là Mã ca có khác!"
"Hiện tại Hàn Mông bị tai ách làm bị thương, thực lực không bằng lúc trước. Chỉ cần chúng ta bố trí thỏa đáng, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ." Trong mắt Mã Trung lóe lên vài tia sát ý: "Gọi cả lão Đào đến, chúng ta bàn bạc kỹ lưỡng một chút..."
"Được... À, còn Trần Linh thì sao?"
"Hắn..." Trong mắt Mã Trung lóe lên một vòng tinh mang: "Đừng để hắn tiếp xúc với đám người Băng Tuyền đường phố nữa, kẻo lại chọc giận họ... Trước hết tìm lý do, cho hắn gia nhập người chấp pháp. Chờ giải quyết Hàn Mông xong, chúng ta chính là cấp trên của hắn. Đến lúc đó, chẳng phải muốn làm sao thì làm sao?"
"Minh bạch."
...
"Chào buổi sáng, ca."
Trần Linh đẩy cửa phòng ra, liền thấy Trần Yến đang ngồi ở phòng khách, cười quay đầu chào hỏi hắn.
"Dậy sớm thế?" Trần Linh ngạc nhiên hỏi.
"Tối qua ngủ không được, nên dậy sớm một chút để học thuộc lời thoại." Trần Yến giơ lên một cuốn vở kịch viết tay trong tay, nghiêm túc nói.
Trần Linh gật đầu, đang định đi rửa mặt rồi ra ngoài, thì Sở Mục Vân cũng đẩy cửa bước ra.
"Hôm nay đến lượt ngươi dậy trễ."
"...Ừm."
Sở Mục Vân thờ ơ đáp lời, vành mắt hơi thâm quầng, xem ra đêm qua hắn cũng thức trắng đêm.
"Kỳ khảo thí của ngươi hôm nay kết thúc sao?" Sở Mục Vân như chợt nhớ ra điều gì.
"Đúng, hôm nay là ngày cuối cùng."
"Cố lên! Ca!" Trần Yến làm một động tác cổ vũ: "Huynh nhất định sẽ trở thành người chấp pháp!"
"Mong là vậy." Trần Linh mỉm cười nói.
Trải qua chuyện ngày hôm qua, Trần Linh đã không còn ôm kỳ vọng thi đậu người chấp pháp nữa. Đối với những người bình thường như hắn và Ngô Hữu Đông, muốn bằng nỗ lực của mình mà làm người chấp pháp thì khó như lên trời. Huống hồ, hắn hôm qua còn đánh đám người tửu quán Hắc Rìu, xem như đã triệt để kết thù với chấp pháp quan Mã Trung khu Ba. Đối phương khẳng định sẽ không để hắn thăng cấp.
Nhưng mà, cho dù không làm được người chấp pháp... đi Băng Tuyền đường phố thu hoạch một phen chờ đợi giá trị cũng không tệ nhỉ?
Trần Linh sờ cằm, nghĩ thầm như vậy.
Đề xuất Tâm Linh: Giác Quan Thứ 7
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời3 tuần trước
qua đây đọc tiếp nhé mọi người: https://huongkhilau.com/ta-khong-phai-hi-than
?
Trả lời4 tuần trước
Trần Linh còn so đo thời gian đi thang máy với Doanh Phục nửa giây nữa chứ =))))))))))
yeutranlinh<3
Trả lời1 tháng trước
Chương 1548 trở đi đâu ad ơi?
Đạo Văn Dị Hành
Trả lời1 tháng trước
.
simply paradise
Trả lời1 tháng trước
Muốn donate cho sốp mà không có tiền :')
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 131 Trần Linh tiếp tục thành nữ
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 124 Trần Linh thành nữ r=)
Chauuu
Trả lời1 tháng trước
Chương 122 6 cơ của Trần Linh thành 6 rô rồi chủ nhà
Tiên Đế [Chủ nhà]
Trả lời1 tháng trước
Hiện tại nguồn raw free thì chưa có chương mới. còn Nguồn chính thống của tác giả thì có thêm 12 chương nữa. Nhưng mình muốn dịch phải bỏ tiền ra mua chương. Nên mọi người muốn đọc theo sát tiến độ của tác giả thì có thể donate cho mình, chứ mình vừa dịch free vừa bỏ tiền mua chương nữa thì cực quá.
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Mua tạm trước 1 chương cho mn đọc.
Hoàng Mỹ Trân Lê
Trả lời1 tháng trước
có chap mới chưa vậy
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
để mình check lại