Logo
Trang chủ
Chương 8

Chương 8

Đọc to

Tôi bắt đầu bằng lời hỏi thăm xã giao với mụ chủ nhà (xin phép gọi vậy).

Tôi xin được số điện thoại của cô vợ và tuyệt nhiên không hề hé răng nhắc tới điều gì bất thường đang diễn ra với mình cả. Tôi chỉ đề cập tháng sau chuyển công tác nên muốn xin lại số tiền đặt cọc...

Cô vợ tên Trang, kém tôi 1 tuổi, ông chồng xấu số kia tên Kiên. Hai vợ chồng mới lấy nhau được hơn 1 năm. Vợ bán rau củ quả ở chợ, còn chồng sáng sáng chạy xe đưa vợ đến chợ đầu mối để nhập hàng rồi phụ vợ. Nghe bà chủ kể thì khoảng đầu tháng 5, buổi sáng hai vợ chồng đang đi lấy hàng về bán thì Kiên mất tay lái và tông vào con xe 3,5 tấn chạy ngược chiều, khiến Kiên chết trên đường đến bệnh viện nhưng cô vợ bật ra vỉa hè và chả bị làm sao cả (quá nhọ). Đến cuối tháng năm thì Trang lên thu dọn đồ đạc, bảo về quê ở Vĩnh Phúc nhưng không rõ huyện nào. Tôi dập máy với mụ chủ và gọi cho Trang, khi vừa nghe tôi nhắc đến 2 từ "phòng trọ" thì đầu dây bên kia có tiếng tút tút tút... Dù rất điên tiết bởi vì cái họa của mình là do lũ cờ hó này để lại, nhưng tôi vẫn phải nhẫn nhịn và lịch sự nhắn tin cho chị Trang, trình bày sự việc đang xảy ra. Tôi mong chị cho tôi biết mọi chuyện để tôi có thể cứu cuộc đời của mình. Sau đó, tôi đã có cuộc điện thoại kéo dài hơn 30' và mọi chuyện cũng dần được sáng tỏ: Kiên và Trang trọ ở đây cũng được nửa năm rồi, mọi chuyện diễn ra bình thường cho đến ngày 28/4, Kiên mang ở đâu về một cái chiếu trúc và nói mua nằm cho mát. Kể từ ngày đó, hai vợ chồng luôn xảy ra khúc mắc, hay cãi cọ nhau. Và Kiên thường xuyên bị bóng đè. Đến 6/5, ngày xấu số của Kiên, thì hai vợ chồng cãi nhau nên Trang ngồi sau không ôm Kiên mà bám vào đuôi xe. Chắc cũng nhờ vậy mà khi xảy ra tai nạn, Trang mới bắn lên vỉa hè. Sau khi Kiên mất, người nhà đi gọi hồn Kiên vì bị chết ngang đường. Họ mới biết rằng đó không hẳn là một tai nạn. Trang lo tang lễ xong đã đi gặp rất nhiều thầy và xin bùa trấn yểm rồi dán lên cánh cửa. Trang chỉ muốn chặn những cái vong đó lại, không cho theo cô về nhà, nhưng cô không nghĩ tới việc như bây giờ, cô cũng xin lỗi đã mang tai họa đến cho tôi. Không nói gì, chỉ lặng lẽ cúp máy, bởi tôi nghĩ họ cũng đã mất mát quá nhiều rồi. Giờ tôi phải lo cho mình...

Ngày mai tôi sẽ lên đường sớm, chậm ngày nào thì tôi không thể sống yên ổn ngày đó.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thanh Sơn (Dịch)
Quay lại truyện Tâm sự " cây trúc ma "
BÌNH LUẬN