Mình chở thẳng em vào quán nem nướng, mình biết em rất thích ăn nem nướng và nem chua, hôm đó vào ăn mà mình không ga lăng như ngày xưa nữa, mình mời em ăn nhưng mình không cuốn cho em, ngày xưa thì khác, lúc nào ăn mình cũng đều cuốn cho em cả.
Mình làm vậy cũng vì mục đích để em thấy rằng giờ đây mình đã khác, đã thay đổi nhiều so với ngày xưa kể cả về tính cách lẫn con người. :byebye:
Ăn uống xong mình lại chở em vào 1 quán cà phê, quán cà phê này em chưa bao giờ đặt chân đến, có lẽ em cũng nghĩ trong đầu mình và em sẽ đến 1 quán quen thuộc mà ngày xưa mình và em từng đến.
Nhưng không, mình muốn đến quán này, vì từ khi chia tay em, mỗi lần buồn mình thường cầm laptop đến quán này vừa làm vừa ngồi chơi game, cảm giác rất yên tĩnh, nó có 1 cái gì đó rất hay, những bản nhạc hòa tấu hoặc những bài hát tiếng anh nổi tiếng.
Mình hỏi em, em thích uống gì?
Em nói rằng gì cũng được anh ạ.
Cho anh 1 ly cà phê đen và 1 ly kem trái cây.
Mình biết em thích ăn kem, cực kỳ thích ăn kem, nên gọi những gì em thích, mình cảm nhận từ đầu đến giờ tất cả mọi biểu hiện của mình làm em có cảm giác mơ hồ 1 điều gì đó.
Từ lúc đi chơi đến giờ, em dường như rất ít nói, hay chưa đến lúc để em nói.
Ngồi yên 1 chỗ khoảng vài phút thấy em không nói gì, nên mình nói: À, em gọi anh đi chơi có việc gì cần nói không em? Những thứ cần nói tối qua đã nói rồi mà. :look_down:
Em: Em chỉ mong muốn đi chơi, để được ngồi bên anh giây lát, để em cảm nhận được 1 điều gì đó bình yên, chứ thời gian qua vừa làm vừa học, em chẳng có thời gian để nghỉ, thậm chí ngủ cũng không được nhiều.
Mình: Ờ, thì em cố gắng vừa học vừa làm, sau này có bằng đại học thì xin 1 công việc ổn định em à, chịu khó khổ rồi sau này sướng.
Em: Khóc, thật sự là anh không thể tiếp tục bước tiếp cùng em hả anh? Em đã thấy hối hận rồi mà anh. Em đã xin lỗi anh rồi mà anh.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Món Nợ Bất Tận