Logo
Trang chủ
Chương 5

Chương 5

Đọc to

Thú thật, mình làm nghề cầm đồ với chuyển trang bóng nên một tuần đi nhậu nhẹt ăn uống không dưới một lần. Mà lần nào xong xuôi cũng có tăng hai, tăng ba cả, nên việc quay lại đó không phải là quá khó đối với mình. Chỉ là làm sao để mọi người khỏi nghi ngờ, vì từ trước đến giờ người không hưởng ứng vụ tăng hai, tăng ba nhất chính là mình.

Cuối cùng lựa mãi cũng được một hôm mình trúng dàn 38 đề, mình lựa lựa rủ cả hội đi ăn, chuốc cho say rồi gạ đi Đông Anh chơi. Đương nhiên là mình mời, cả hội hưởng ứng ngay. Nghĩ lại hôm ấy cũng hơi xót ruột tí nhưng thôi đành tặc lưỡi cho qua chứ biết làm sao.

Dĩ nhiên tất cả chỉ là cái cớ để gặp lại em. Mình cũng chẳng biết tại hay sao phải giải thích như thế nào chuyện đấy. Mình cũng gần 30 rồi, chẳng phải đi giải trí lần đầu và cũng chẳng còn thơ ngây gì nữa, chỉ là có cái gì đó rất đặc biệt ở em khiến mình chú ý, và có lẽ với em cũng vậy.

Rút kinh nghiệm lần trước, để tránh cháy hàng phòng lần này mình gọi điện trước cho ông chủ quán đặt chỗ (lần trước sang phải ngồi đợi huy động gái nên ông có dặn bọn mình vậy). Xong rồi vừa đi vừa thấp thỏm không biết em là gái quán này hay là gái huy động thêm (thực ra mình lo thừa, vì lần trước chính mình dẫn em nó vào phòng ngủ chung mà).

Đến khi thấy em nó bước vào phòng mình mới thở phào, ôm chầm lấy em ấy ko lại sợ mấy ông anh tranh mất (thực ra mình lo cũng thừa bởi em ăn mặc khá kín đáo so với mấy em áo yếm kia và thực ra cũng không phải xinh nổi bật).

- Rượu ôm, không phải anh ôm đâu nhé.

- Em biết rồi, anh thì suốt ngày rượu thôi. - Em nó nguýt mình.

- Sao em biết là anh suốt ngày rượu?

- Tuần nào gặp anh em chả thấy anh say.

- Kinh nhờ, cứ như là đã gặp nhiều lắm rồi ý.

- Chẳng thế.

- Không say thì anh chẳng gặp được em đâu, lúc tỉnh anh ở nhà làm con ngoan rồi.

Em chỉ cười chẳng nói gì thêm, hai đứa chọn một góc ngồi ôm nhau, em dựa lưng vào người mình hai tay đan chéo qua bụng nắm lấy hai tay mình. Mình cười trêu em ý:

- Em nắm tay anh thế này thì anh làm sao mà sờ linh tinh được?

- Xì, anh mà thích thì ai cấm được anh.

- Có được sờ dưới không?

- Không được.

- Sao lạ thế.

- Luật ở đây là vậy. Em không biết.

- Thế còn luật gì nữa không?

- Không được nhìn, không được cởi áo con, không sờ dưới.

- Ờ, anh hỏi cái này nếu không phải em đừng giận nhé.

- Vâng.

- Ở đây bao tiền một lần?

- 70k/1 tiếng anh ạ.

- Không, ý anh là…

- À, ở đây không đi đâu anh ạ, bọn em cũng chẳng được ra ngoài đâu, em chưa đi vậy bao giờ, anh tin hay không thì tùy.

- Vậy à, anh xin lỗi, anh chỉ hỏi vậy thôi anh tin mà. - Mình tự nhiên chẳng hiểu sao hít một hơi thật sâu mùi tóc em và khẽ siết nhẹ tay em lại, có lẽ em cũng nghe tiếng mình hít thở nên lại mỉm cười. Kì lạ thật, mình khi chú ý một người con gái chỉ thích có hai điều, ngửi tóc và nắm tay nhất. Chắc mỗi người một sở thích.

- Anh chắc chơi bời cũng nhiều lắm rồi nhỉ.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Truyện Ma] Chó thành Tinh
BÌNH LUẬN