- Chẳng nhàn anh ạ, em làm từ 11h sáng đến 5h sáng hôm sau, có hôm hát rát hết cả cổ chẳng được nghỉ, gặp khách tử tế thì chẳng sao, gặp mấy ông già rồi thì thô bạo lắm, có hôm em bị cấu tím ngực, mà có nhiều đứa đầu gấu vào đòi chiều quá em cũng chỉ biết chạy ra ngoài chứ quán không ai dám bênh bọn em cả, giữ khách mà. Anh Cường chỉ dặn bọn em là làm gì cũng phải khéo léo, giữ mình.
- Bọn em làm thế này có tự do không?
- Nghĩa là sao anh?
- Trước anh có đứa bạn, bị lừa bán xuống Đồ Sơn, vào một cái nó ép kí cho cái giấy nợ không thoát ra được, một ngày tiếp cả chục khách may mà về sau trốn được.
- Không, ở đây chẳng vậy đâu, nếu thích em vẫn có thể về quê, mùng 8 này em về ăn giỗ này. Nghỉ buổi nào thì không được tiền buổi đó thôi.
- Em có bằng cấp 3 không?
- Em không anh ạ.
- Thế cấp 2?
- Em có.
- Nếu em muốn đi làm bình thường thì bảo anh, em cứ nghĩ đi, anh và em sẽ còn gặp lại nhau. Nếu lần sau muốn đi làm thì nói với anh. Anh có đứa bạn làm ở Bắc Thăng Long, bên ấy trả lương công nhân cao, không như Bắc Ninh, bạn anh làm thử việc lương 8, 9tr, sau tăng ca 12tr còn làm lâu năm có thể lên 14, 15tr. Anh nói chứ không phải rượu nói đâu, đấy là sự thật, bạn anh là con gái, em có thể ở nhờ chỗ nó đến khi lĩnh lương. Em cứ suy nghĩ, lần sau nói lại với anh, đây là lần đầu tiên anh nói thế với một đứa con gái lạ. Anh không có ý chém gió hay lừa lọc gì em, hiểu không?
- Vâng em biết.
Rồi hai đứa mình còn nói luyên thuyên thêm một hồi nữa, chừng khoảng….4 tiếng (đội nhà mình đi hát toàn 4, 5h đổ lên) thì cả hội có dấu hiệu buồn ngủ đòi đứng dậy thanh toán tiền. Mình kiếm cớ ở lại kiểm xem bọn nó có tính nhầm tiền hay ăn gian gì không để ra sau cùng. Lúc mọi người ra hết phòng chỉ còn lại mình và em đứng cạnh nhau. Mình lấy hết can đảm ôm em thật chặt thì thầm:
- Ở đây có cấm hôn không?
Em nó giật mình đẩy mình ra tròn xoe mắt ngước lên nhìn mình rồi cười:
- Anh nhắm mắt lại.
Mình nghe lời.
- Chụt. - Em kề môi vào miệng mình hôn rất kêu.
- Em nhắm mắt lại đi.
- Dạ.
Mình đưa bàn tay lên nâng cằm em rồi hôn chậm chậm, khẽ mút nhẹ bờ môi trên, rồi dùng lưỡi tách miệng em ra, em lại ngạc nhiên giật mình rồi cũng hôn đáp trả lại, cứ như vậy hai đứa ôm chặt nhau và hôn khoảng 1 phút. Mình chủ động buông em ra gãi tai thẹn thẹn:
- Lâu lắm rồi chẳng hôn ai, 3 năm rồi.
- Điêu, thế lúc đi “ấy” anh ko hôn à?
- Không, dĩ nhiên là không, chúng nó thổi kèn cho thằng khác rồi mình đặt môi vào đấy à.
- Vậy à. Anh không sợ em… - Em ấy chỉ ngón tay vào môi cười tinh nghịch.
- Anh tin em. - Lại ôm em tiếp.
- H ơi tâm sự gì nhanh lên còn về. - Ông anh mình lè nhè đập cửa.
Giờ chắc mấy ông anh đã thanh toán xong và sốt ruột đợi mình bên ngoài, mình vội vàng vơ áo khoác rồi giả vờ kiểm tra thêm xem có ai quên gì không, may quá vơ được cái bật lửa với bao thuốc lá mình đưa ra ngoài bảo:
- Em xem ai quên gì không, của anh à?